Hôm
qua đi shopping về,
Em mang mấy túi Macy's khoe chồng:
"Đây là cái áo coat lông,
Giá sale ngàn chín rẻ không hả mình?
Còn đây cái váy da xinh,
Mặc vào em giống minh tinh Hoa Kỳ.
Và đây cái nhẫn chín ly,
Hạt trong nước lý đẹp ghê hả mình?"
Em ơi! Dừng lại cho nhanh,
Máu không lên óc, tim anh sắp ngừng!
Sao em chẳng biết ngại ngùng,
Mình là người Việt xin đừng theo Tây
Tóc huyền buông xõa lâu nay,
Sao em cắt ngắn đổi thay nâu vàng,
Nói ra lại bảo chồng gàn,
Em thay đổi quá chỉ làm khổ anh!
"Hoa chanh nở giữa vườn chanh,
Thầy u mình với chúng mình chân quê"
Mai sau đi shopping về,
Giấu vào Closet đừng khoe với chồng,
Kẻo không nó lại tăng xông,
Thận suy, gan yếu, còn trông mong gì!
……………………………..
Một
anh chàng nông dân Texas du lịch qua nước Australia,
đến bắt chuyện một nông dân bản xứ. (Nguồn: TruyenNganHay.Yn.Lt ) .Anh chàng
người Australia giới thiệu
cánh đồng lúa mì rộng lớn của mình, anh Texas
phẩy tay:
- Nhìn cánh đồng này hơi bị tức mắt, chúng tôi có những cánh đồng lúa mì ít
nhất cũng rộng gấp đôi cánh đồng này.
Thăm đàn gia súc, chàng khách mỉm cười độ lượng:
- Bò của chúng tôi chắc là chỉ lớn gấp đôi bò của anh thôi.
Chợt thấy một đàn Kanguru nhảy qua cánh đồng, anh ta hỏi:
- Con gì kia?
Anh nông dân người Australia
ngạc nhiên đáp:
- Ô! Thế ở Texas
không có châu chấu sao?
………………………………………….
Có
anh thường bị bà xã cằn nhằn mỗi khi bạn bè rủ rê, nên luôn dặn bạn bè muốn rủ
đi nhậu cũng phải nhắn tin là mời đi họp.
Một hôm, có anh tên là Giáo, muốn mời bạn về nhà nhậu nên đã nhắn tin: "Ve
nha giao hop gap!"
Báo hại anh kia phải giải thích mãi bà xã mới chịu tin.
……………………………………
Trên
một chuyến xe khách đang chạy, (Nguồn: TruyenNganHay.Yn.lt ) có tiếng chàng
trai cất tiếng lên tha thiết:
- Em ơi! Em về đâu đấy?
Cô nàng sinh viên vừa lên xe dọc đường đáp dấm dẳng:
- Về nhà!
- Nhà ở đâu?
- Ở quê!
- Quê em ở đâu?
- Vớ vẩn, sao cứ hỏi đi hỏi lại mãi làm gì, ai quen anh nào?
- Không quen thì mới hỏi để tui biết mà còn thu tiền vé xe chứ!
- Thế mà cứ tưởng...
………………………………….
Trong
giờ giải lao, Tí quả quyết nói với Tèo:
- Tớ cam đoan với cậu là không đâu trên thế giới này đạt được thành tích phổ
cập như nước mình đâu! (Nguồn:
TruyenNganHay.yn.lt )
- Cậu căn cứ vào đâu mà nói thế?
- Chớ còn gì nữa. Ở nước khác phát triển đến mấy cũng chỉ 80% đến 90% dân số
biết chữ. Ở nước ta đến con chó, con bò cũng biết đọc.
- Sao cậu biết?
- Tớ thấy trường tớ có tấm biển: "Cấm chó đái ở đây!", rồi "Cấm
bò qua đường"..., nghĩ coi nếu chúng không biết đọc thì treo biển đó làm
gì?
……………………………..
Anh
chàng có máu chơi khăm, gặp cô bạn gái:
- Xin chào hai chị em!
- Ủa! Chỉ có mình tôi thôi mà?
- Thì hiểu... vậy đi.
Cô bạn gái cũng không vừa:
- Vậy thì tôi xin chào... (nguồn: TruyenNganHay.yn.lt ) Hai anh em! Nhưng tôi
góp ý này, anh em nhà anh chỉ được thằng anh thôi! Còn... thằng em mất lịch sự
quá!
- Sao vậy? - Anh chàng ngạc nhiên.
- Thì... tại sao khi gặp phụ nữ chỉ thằng anh chào, còn thằng em sao không...
ra chào?
- ?!
…………………………..
….
Một
anh chàng đến nhà bạn gái chơi lần đầu và được mời ở lại dùng bữa, vốn có bệnh
về đường tiêu hóa lại thêm sự hồi hộp nên anh chàng "buột... mông"
vãi ra thành tiếng. Đang xấu hổ chưa biết xử lý ra sao thì anh ta nghe bố cô
gái hơi cúi xuống gậm bàn quát: "Mi-Lu, ra ngay!".(Nguồn:
TruyenNganHay.yn.lt ) Anh ta thở phào
nhẹ nhõm vì nghĩ rằng chú chó tên Mi-Lu đang gặm xương bên dưới đã (bị) nhận
tội thay cho mình. Nhưng cũng chỉ được một lát, anh ta như không chịu nổi lại
lỡ phát ra tiếng kêu lần thứ hai. Lần này ông bố cô gái cũng chỉ hơi nhăn mặt
và lại cúi xuống gậm bàn quát con Mi-Lu lần nữa.
Chừng năm phút sau, anh ta lại không kiểm soát được hành vi của mình và tiếp
tục vãi ra một âm thanh to hơn cả hai cú đầu. Lần này thì bố cô gái tỏ vẻ bực
bội, ông thò hẳn tay xuống gậm bàn xua con chó, miệng quát: "Mi-Lu! Ra
khỏi gậm bàn ngay kẻo nó... ị lên đầu mày bây giờ!".
Lần này thì anh ta chỉ còn nước độn thổ, mặt đỏ như mận Bắc Hà, vù ra cửa chạy
một mạch, cạch đến già không dám bén mảng đến nhà cô bạn gái kia nữa.
………………………………..
Vừa
qua, các nhà khoa học Nam Phi nhận được một câu hỏi khá "oái oăm" của
một số học sinh tiểu học thành phố Johannesburg sau khi các em này đi thăm vườn
thú quốc gia Pretoria về. Câu hỏi như sau: "Xin cho chúng cháu biết Ngựa
Vằn là đen vằn trắng hay trắng vằn đen?".
Đây là một câu hỏi mà các nhà khoa học chưa nghĩ đến bao giờ nên khiến họ khá
lúng túng. Và cuối cùng các nhà khoa học đã viết thư hồi đáp như sau:
"Trước mắt chúng ta sẽ thống nhất với nhau: Con ngựa nào mình đen thì sọc
trắng, còn con nào mình trắng thì sọc đen. Chúng tôi sẽ cố gắng trả lời sớm và
chính xác cho các cháu sau khi thử nghiệm cạo trụi lông một số chú ngựa vằn
trong công viên, tất nhiên nếu điều kiện cho phép".
…………………………………….
Hai
chàng trai nói chuyện với nhau: "Thế nào, chuyến đi nghỉ trên rặng Alpes
của cậu tốt đẹp chứ?".
- Thời tiết tuyệt vời, nhưng việc ăn uống tệ quá! Tớ đã về sớm hơn dự định.
- Cậu bị ốm ư?
- Là thế này, tớ trọ tại nhà một nông dân ở trên núi. Ba ngày đầu, toàn ăn gà,
vì đàn gà bị rù, phải giết gấp. Sau đó, con bê của gia chủ bị ốm, thế là lại
giết thịt ăn một tuần liền. Sang đầu tuần tiếp theo, bà mẹ vợ ông chủ lại ngã
bệnh. Vì thế tớ lập tức chuồn ngay!
…………………………………..
Thuở
xưa ta vốn hiền lành.
Từ ngày lấy vợ, trở thành... hiền khô.
Còn nàng thuở ấy ngây thơ.
Sau khi xuất giá thành cô... xếp sòng.
Suốt ngày cứ oán trách chồng.
Lúc xưa thì vậy, giờ không còn gì...
Khổ thân cho kiếp tu mi.
Sa chân lấy vợ khác chi đi tù.
Lưng thì mỗi ngày một gù.
Cày ba, bốn "chóp" để bù nàng tiêu.
Ngày xưa trông giống Triển Chiêu.
Ngày nay từa tựa lão tiều phu gia.
Ngày trước nàng dạ, nàng thưa.
Nói năng dịu ngọt cho vừa lòng anh.
Anh tưởng hoa nở trên cành.
Bao giờ cũng đẹp, tươi xanh bốn mùa.
"Lời nói không mất tiền mua..."
Nên anh ngọt lại cho vừa lòng nhau..
Bây giờ chẳng hiểu vì đâu.
Nàng mang chứng bệnh cứng đầu... lặng câm.
Cái mặt thì cứ hầm hầm.
Nàng trợn một cái, ta... bầm mấy hôm.
………………………….
Ông
già thắc mắc với bạn: - Sao bọn trẻ bây giờ thích ăn kẹo cao su thế nhỉ?
- Đơn giản thôi, bọn trẻ muốn thử hương vị của tình yêu và hôn nhân ấy mà.
- Tớ không hiểu.
- Nhai kẹo cao su lúc đầu thì là "tiền hôn nhân", vừa thơm, vừa ngọt,
vừa dẻo. Sau đó chuyển sang giai đoạn "hôn nhân", không thơm, không
ngọt mà còn dai như chão. Nuốt không được mà nhả cũng không xong.
Có
một câu danh ngôn rằng: " Nghệ thuật không có sự phi luân, sự tục tĩu xuất
hiện khi nghệ thuật chấm dứt ". Thơ là một bộ môn nghệ thuật, thơ vần
"Ôn" cũng thuộc gia đình thơ. (Nguồn: TruyenNganHay.yn.lt )Tuy nhiên
lâu nay nhiều nhà thơ, "lều thơ" đều tránh làm thơ vần "Ôn"
bởi vì nó vốn khó làm, dễ bị bí từ và đặc biệt là nó "nhạy cảm", vì
vậy mới có thơ rằng:
Làm thơ nên tránh vần "ôn"
Bởi dễ đụng chạm tâm hồn chị em
Thơ tả cảnh của "lều thơ" Cử Tạ thì có bài:
Sầm Sơn biển động sóng dập dồn
Trời chiều ửng rạng bóng hoàng hôn
Cô em váy ngắn tơ hơ nướng
Mực đỏ dần lên trước lửa cồn
(Vịnh Nướng Mực Sầm Sơn)
Hay:
Trời mưa gió giật mái tôn
Giọt trời rơi xuống vọng tiếng ồn
Giật mình tỉnh giấc đôi nam nữ
Vơ vội xiêm y sợ hết hồn
(Vịnh ngủ ngày)
Cũng có những câu thơ vần ôn theo trường phái liêu trai:
Lây phây mưa rắc trên cồn
Nam thanh nữ tú ghé môi hôn
Gió thổi từng cơn nghe giật giật
Luồn qua áo váy lạnh tím hồn
Thơ miêu tả cảnh vợ chồng khó ngủ:
Nửa đêm hàng xóm nói chuyện ồn
Vợ chồng khó ngủ thấy bồn chồn
Nghĩ đi nghẫm lại thấy cũng ổn
Ông bà đang mong cháu đích tôn
Có anh đi cua gái nhiều thì đúc rút kinh nghiệm như sau:
Các cô là chúa hay khôn
Đi chơi rõ tốn mới cho hôn
Đã hôn thì sẽ không thể trốn
Kết cục các cô sẽ... lâm bồn
Nhưng các anh chàng thi sĩ rượu say mới là những người xổ thơ vần
"ôn" nhiều nhất:
Nhớ ai như nhớ mùi cồn
Nhớ con mực nướng lò tôn hôm nào.
Nhớ ai lòng dạ bồn chồn
Nhớ bữa nhậu ấy mình nôn vào tường
(Thi sỹ say)
Sáng ra ngủ dậy thấy buồn nôn
Đêm qua uống rượu hột vịt lộn
Thôi kệ cứ để tự nó nôn
Cho người đỡ mệt, chứ không nôn
Ruột gan phèo phổi chắc không ổn
Kẻo rồi đi viện phí hơi tốn
(Rượu ngon)
Có anh bác sỹ chuyên phẫu thuật thẩm mỹ thì viết "nhật ký":
Sáng ra ngồi uống cà phê chồn
Gặp người phụ nữ tuổi sồn sồn
Vòng một của em vãi linh hồn
Như là vừa cấy si-li-côn
Hoặc là chí ít cũng phải độn
Ngu ngơ anh bỗng hóa dại khôn
...
Đấy là những câu thơ vần "ôn" ít nhiều còn mang tính "gừng"
thuật (sắp đạt đến "nghệ thuật"), còn kiểu vần "ôn" dưới
đây có bị đánh giá là nghệ thuật "dưới rốn 10 thốn" không thì tùy bạn
đọc cảm nhận:
Chợ Đồng Xuân có tin đồn
Một em bán trứng vịt lộn rất ngon
…………………………………
Ra
đi mẹ có dặn rằng...
Lấy chồng phải tránh mấy thằng "sì ke"
Tìm người nào có nhà, xe...
Có tiền, có của, có nghề nhiều lương
Đừng nhìn diện mạo mà thương
Đừng nghe tán tỉnh, yêu đương tầm phào
Phải tìm cho được anh nào
Học cao, làm lớn, ra vào thảnh thơi
Làm bà lớn, sướng thì thôi!
Lấy thằng nghèo khó, cả đời lầm than
Chọn nơi quyền quý, cao sang
Lụa là, gấm vóc, bạc vàng đầy rương
Chồng nghèo lặn lội gió sương
Lấy thằng nghèo đói... sẽ đi ăn mày
Con ơi phải nhớ câu này:
Lấy chồng xem ví, xem đàng quan gia
Để theo kịp với người ta
Cố tìm triệu phú... cả nhà vui lây.
………………………………..
Vẫn
nghe họ bảo nhau là
Cái trò sống thử thế mà lại hay
Thích thì ở, chán chia tay
Người tình vứt bỏ như thay áo quần...
Nhiều đôi sống thử ngợi khen
Cũng là tối lửa tắt đèn có nhau
Không cần sính lễ trầu cau
Chúng mình thầm hiểu với nhau đủ rồi!
Mặc cho thiên hạ nhiều lời
Ý ta đã quyết thì giời bằng vung
Cứ "góp gạo thổi cơm chung"
Chia tay đỡ phải mất công ra tòa
Cuối cùng mình cũng ngộ ra
Cái trò sống thử thế mà... hóa hay!