Chap 1:
Đây là lần đầu tiên nó được đi du học, lúc đó nó chỉ mới bước vào tuổi 16. Bang California đã nuôi nó lớn nhanh đến 1 cách khác thường, từ 1 thằng nhóc xấu xí miệng còn hôi sữa và cực kì hai lúa thèm thuồng 1 cô bạn gái hơn bất cứ gì hết . Nhưng nước mỹ đã biến nó thành 1 người con trai trưởng thành hơn và lập trường hơn. Tóc cắt ngắn để kiểu dựng lên nhìn trông rất khỏe khoắn, tủ áo của nó chỉ toàn là áo sơ mi với quần jean đã được móc lên thẳng băng, dầu thơm đủ loại còn lotion nữa, nó điệu chả kém con đàn bà nào. Dĩ nhiên với trình độ tiếng anh chập chững, nó chưa thể cua đứt 1 con nhỏ tóc vàng nào 1 cách dễ dàng và nhanh chóng như vậy huống chi nó là dân châu á nữa (Mỹ hay chê châu á chuối nhỏ, buồn lắm các bác, nỡ lòng nào gôm đũa cả nắm). Sau 1 năm thấm thoát bay qua, nó gần sắp được về vn để thăm gia đình và bạn bè. 1 điều làm nó vẫn cảm thấy ấm ức là đến gần 17 tuổi mà vẫn ko có 1 con nhỏ nào của ăn của để mà làm vốn, qua mỹ vác cái mặt FA này về tụi bạn nó cười không có lỗ mà chui. Còn 1 tuần nữa là sắp lên máy bay, nằm dài ở nhà 1 mình, nó bật facebook để check new feed vu vơ vớ vẫn như thường ngày. Ai mà dễ thương vầy nè , là bạn của chị nó, vậy là lớn hơn nó đến 4 tuổi, clgt thôi kệ vô lấy cơ quen biết chọc ghẹo con gái người ta thử coi. Con gái dễ thương thì nó thấy nhiều, nhưng cái nét dễ thương và quyến rủ của cô gái này đã làm nó không kềm lòng được, khiến cho nó 1 cảm giác bị ám ảnh 1 cách ngọt ngào như thuốc phiện. Mái tóc nhuộm nâu hạc dẽ dày và mượt xỏa xuống trước ngực, cái áo thun trắng hiệu Mango bó sát người, tay chống cằm, đôi môi ửng hồng cười 1 cách hồn nhiên, dù chỉ là 1 bức hình, nhưng những gì nó có thể nghĩ tới lúc này là 1 chữ “đẹp”. Dĩ nhiên trong đầu nó không có ý nghĩ gì đến chuyện cua bà chị xinh đẹp kia chỉ là muốn giết thời gian và mở rộng mối quan hệ thôi.
-Hi! T là bạn của chị N hả? mình là em của chị N, nhỏ hơn Ngọc 1 tuổi, (Gió Về, nhỏ hơn 4 tuổi mà dám chém kaka)
Chờ 1 lúc lâu, bỗng dưng message hiện thông báo có 1 tin nhắn, hi ha hí hửng nó vội mở ra liền biết chắc là của chị T nhắn
-Oh! Hi bạn, sao mình chưa bao giờ nghe nói về bạn vậy? (ơ ơ làm quê! Sao mà chưa nghe được)
-vậy là chị N chưa kể cho bạn nghe về mình sao? Hehe trước lạ sau quen, mình là Nguyên
-mình là T, bạn đang sống chung với N ở Mỹ àh?
-Uhm đúng rồi, còn 1 tuần nữa là về với quê hương rồi kaka hỏi vầy thì thật vội vàng và bất lịch sự quá như khi về việt nam mình có thể đi uống nước với bạn được không
- mà sao tự nhiên bạn biết facebook mình mà add vậy? còn lại mời mình đi uống nước nữa?
-Tại bạn dễ thương (có thằng nào ngu đến nỗi mà khai thật vậy hok ta)
-Hihih cảm ơn mình đâu có dễ thương vậy đâu bt mà! Nhưng mình thích sự thành thật của bạn đó, okê chừng nào về vn đi rồi mình sẽ tl bạn sau!
Thật vui chí trong lòng, nó cảm giác lân lân, rồi cái thói quen chat với chị T mỗi ngày từ hôm đó cũng bắt đầu thành 1 chuyện hằng ngày nó phải làm, nó thích lắm. Nó cứ chọc ghẹo chị T bằng ráp cho chị tên heo, rồi kiu chị bằng em, hoặc ráp thêm những cái tên sến sụa nhất chỉ có những cặp tình nhân mới hay dùng cho nhau. Thật không ngờ thì chị T cũng chịu giỡn với nó làm nó vui và cảm giác khó tả trong bụng nó, lúc nào chat với chị nó cũng cười ko ngớt, tự cười đến khô cả miệng và mỏi cả hàm.
Còn 2 ngày nữa là ra phi trường San Francisco, trong lòng nó vẫn còn nhiều hứa hẹn và ái ngại. Nó cảm thấy rất bất an trong lòng, có lẽ vì nó đã nói dối với chị T. Thật sự thì những chuyện xảy ra đã vượt qua những gì nó có thể nghĩ tới. Lấy hết can đảm, nó để mess cho chị T, chỉ mong có thể tránh khỏi những rắc rối và hiểu lầm có thể xảy ra giữa nó và chị T vì dù sao chị T cũng là bạn của chị nó. Làm sao mà nó dám nghĩ tới cưa đỗ 1 người con gái cực kì xinh xắn và lớn hơn nó đến 4 tuổi thế kia.
- Heo àh! Cho mình xin lỗi vì đã nói dối bạn, thật sự thì mình là em của chị N, nhưng không chỉ nhỏ hơn 1 tuổi đâu, mình nhỏ hơn chị N đến 4 tuổi lận. Heo tha lỗi cho mình nhé, mình đã nói dối chỉ vì muốn lấy được sự chú ý của heo thôi.
Nó lấy hết can đảm để đánh từng câu và từng chữ, suy nghĩ thật kĩ, lựa lời lẽ và từ ngữ 1 cách cẩn thận hơn bao giờ hết. Nó dồn hết nghị lực và lí trí để chỉ mỗi nhấn nút Enter. Nó co rút trên cái giường ấm áp sát bức tường, kê tay lên trán, nó suy nghĩ thật nhìu, dù chưa đủ 1 tuần trôi qua nhưng nó đã cảm thấy được gì đó với chị, nó không biết, vì nó chưa từng yêu ai bao giờ.
Sáng thức dậy, nó đánh răng, ăn sáng và làm vệ sinh cá nhân, bất thình lình nhớ ra nó phải check message facebook để xem câu trả lời của chị. Lúc này, nó cảm thấy mọi thứ xung quanh như chậm lại, sao cái máy tính load chậm thế này, còn cái mạng cùn nữa (thực chất mạng chạy nhanh hết sức có thể rồi), nó cũng nhận được 1 đoạn tin nhắn dài từ chị.
- Sao mập (cái tên chị phát cho nó) lại nói dối heo, mập làm heo buồn lắm. Heo tưởng là mập cũng có cái gì đó chứ, heo thất vọng quá =((((.
Nó cũng chẳng biết nói gì hơn, chỉ biết xin lỗi cho qua chuyện
- Heo cho mình xin lỗi……….
Giờ là sáng bên cali nghĩa là trời đang tối bên vn, chị T có thói quen thức khuya lắm nên liền trả lời nó ngay
- Không tha lỗi đâu, giận rồi.
- Nhưng sao lại giận, dù nếu mập có nhỏ tuổi hơn heo thì mình vẫn làm bạn được mà.
- Nhưng…. Nhưng lỡ heo thích mập? =(
Chap 2
Ngồi nhớ lại thì nó cũng không thể tin chuyện đó lại xảy ra, theo những thông tin sơ bộ trấn lột từ bà chị ruột của nó thì chị T là 1 người con gái bí ẩn, tức nhà thì rất giàu nhưng không biết giàu đến cỡ nào, chỉ học cũng không thua kém ai và có bạn trai chưa thì bả cũng chả rõ bởi vì đã lâu rồi 2 người không nói chuyện với nhau. Nó tự nghĩ trong lòng “chết cmnr, cóc quèn mà đòi ăn thịt thiêng nga hả, tỉnh dậy đi bưởi”.
- Nhưng…. Nhưng lỡ heo thích mập? =((
Dòng tin nhắn chỉ vẻn vẹn 5 chữ cứ như đã rút hồn nó đi mất, “bớt đùa đi bà chị, thích e rồi 2 đứa ăn mì bằng xô mỗi khi mưa xuống hứng nước bằng tô hả”, thật sự thì gia đình của nó không thảm như vậy nhưng so với chị thì nó cũng chẳng sánh vào đâu.
- Hehehe! Chị T hết giận rồi hả? thôi đừng đùa nữa con người ta hiểu lầm bây h
Nó cũng lưỡng lự trả lời cố ý đánh trống lãng cho qua chuyện, bây giờ thì nó lại có 1 suy nghĩ khác về chị T, nó cảm thấy tim nó bắt đầu rung động nhưng chưa rõ cảm giác này là gì. Vừa suy nghĩ nó vừa nghe bài “2 thế giới” của Karik để nhắc lại 2 tầng lớp khác nhau giữa nó và chị.
- Vậy nảy h mập tưởng heo giỡn hả? Thôi khuya rồi, heo đi ngủ đây! =((
Cái nick name *chị heo* trong messenger nó lưu đã thôi sáng đèn chuyển sang 1 hình tròn màu xám ảm đạm, chị off rồi, trong lòng nó cảm thấy đau đớn và khó tả hơn bao giờ hết. Từ ngày hôm đó nó không còn thấy chị onl nữa, nó cũng chẳng dám mess cho chị không biết vì 1 điều gì đó.
Hành lí đã chuẩn bị xong, phi trường San Francisco hiện dần ra trước mắt nó, kéo vali vào check-in mà trong lòng nó vẫn nôn nao bồi hồi 1 cái gì đó khôn siết. Chuyến bay dài 16 tiếng gần như đã làm nó tê liệc thể chấc lẫn tinh thần, nó có ngủ được miếng nào đâu, chỉ nghĩ mãi về chị, cứ mỗi lần nghĩ về chị là tim nó lại nhói lên 1 tiếng (hok lẽ bị bệnh tim bẩm sinh ta, chết cmnr) nào giờ nó có yêu ai đâu mà biết. Chẳng có cảm giác nào sướng như ở nhà của chính mình, xa ngôi nhà thân yêu này gần 1 năm. Những cuộc vui sum họp với gia đình và bạn bè cũng làm nó thoán quên những chuyện đã xảy ra với nó và chị. Tối về nhà, nó nằm trên giường và chuẩn bị đi ngủ, nó cũng chẳng quên mở điện thoại để check facebook chị, chỉ mình chị, xem những tấm hình của chị, cũng chẳng biết để làm gì, nó nghĩ chắc có thể sẽ làm cho nó ngủ ngon hơn hay có những giấc mơ đẹp hơn.
Tia nắng đầu tiên len lỏi qua màng cửa chiếu thẳng vào mặt nó và tiếng gà gáy trong vườn như kêu gọi nó dậy. Về vn chơi dc có vài tuần, ngủ nướng là phí phạm, tự nghĩ nó bật đầu dậy, vào nhà vệ sinh tắm rửa sạch sẽ, sức đủ loại nước hoa lên người, khoác cho mình 1 cái áo sơ mi màu xám và cái quần jean đen, đôi giày jordan và 1 cái kính đen nữa, tự nghĩ ăn mặc vậy mà ko sát được em nào thì cũng uổng thời gian ngồi diện. Nó gọi mấy thằng bạn rũ đi ăn sáng rồi ghé uống cafe, nhìn dòng xe chạy lanh quanh mà nó cảm thấy háo hức và không muốn rời thành phố xinh đẹp này. Chiều về, mấy thằng bạn rủ nó đi ăn lẩu bê đê ở gần bờ kè Tân Bình, 2 thằng dắc theo 2 con bạn khác trong khi mình thì đi 1 mình. 2 thằng khốn trời đánh, rủ gái mà không xi-nhan 1 tiếng làm mình ngồi 1 mình chơi vơi lẻ loi tuổi thân vô cùng. Thằng Phong và con bồ nó thì mình biết lâu rồi nhưng còn thằng Huy và con nhỏ dẫn theo thì chỉ là bạn bt thôi, nhìn con nhỏ cũng bén và sắc sảo quá trời, mặc quần jean đen rách ngay đùi và đầu gối khoe đôi chân thon thả trắng mượt, cái áo đen bó sát người cổ trái tim và mái tóc đen huyền dài tới ngực tô nên làn da trắng sáng của em nó, đôi môi đỏ và đôi mắt được đánh đen nhìn thật teen và sắc sảo nữa. “ko nhìn nữa! ko nhìn nữa! phải làm mặc ngầu!” nó tự nghĩ. Thằng Huy giới thiệu là e nó tên Như, sn 93 lớn hơn nó 2 tuổi.
- Chào bạn! (nó đưa tay ra bắt, phép lịch sự đồng thời cũng muốn xem thử tay em nó ntn)
- Hihi! Chào e! (con nhỏ đưa tay bắt lại, ôi tay mềm mịn vãi chưởng, ơ mà e là như thế nào)
Tụi bạn bật cười làm nó đỏ cả mặt, 5 đứa ngồi giỡn um sùm cả quán lẩu. Công nhận thì Như đẹp thật, nếu chị T 9 điểm thì Như cũng phải 8 điểm chứ không kém, bất chợt nó lại nhớ về chị T, nhưng vì có Như ở đó để nhìn nên nó cũng chẳng quan tâm lắm như 1 kỉ niệm đã qua rồi. chuông dt thằng Huy vang lên tất tưởi bài Blue của Big Bang.
- Dạ dạ! con biết rồi, con về liền. Ê Nguyên, mày có bận gì không? Chở Như về hộ dùm t được không, má t bả réo ở nhà, kì này là chết cm t rồi!
Cả đám ùm ra cười, dm trốn học dẫn gái đi chơi hả, chết mẹ m` rồi, dám kiu t làm tài xế chở gái lạ về nữa, mà thôi cũng được, anh đây nhân từ nên tạm chấp nhận, nó cười thầm trong bụng.
- Ê ê bậy bưởi! hum nay gắng mác xe ôm cho t nữa hả? coi như m` nợ t 1 chầu tạ lỗi đó nha con dog!
- Uh uh ok! M` cứ để đó t, m` còn ở vn là t chìu m` tới bến, thôi có gì t phone sau, bye ku!
Thằng Huy cũng là dạng quậy, con ông cháu cha gì đó nó cũng chả rõ, nói chung chạy xe bị công an hốt kiu nó ra, nó gọi 1 cú là đâu vào đó. Quậy thì quậy nhưng thằng này học giỏi và sát gái dã man, ai sinh ra cái thằng hoàn hảo thế ko biết. Chiếc Airblade thái của thằng Huy đã lăng bánh 1 cách vội vã, còn lại 4 đứa. Thằng Phong cũng vội vã xin phép về sau khi đã tính tiền, chuyện bồ bịch tụi nó còn tăng 2 tăng 3 nên nó cũng chả móc méo gì, bạn bè với nhau nên hiểu chuyện. Leo lên chiếc PCX đỏ rực bóng loáng của nó, nó đưa con nhỏ cái nón bảo hiểm rồi gài giúp con nhỏ luôn.
- Cảm ơn nha nhok,. (con nhỏ cười, láu láu láu chỡ về mà hết em rồi tới nhok)
Nó nhăn mặt, rùi cũng nổ máy chạy đi sau khi con nhỏ đã leo lên xe, con nhỏ để tay lên hông nó, 1 nguồn năng lượng đã được nạp cho nó khiến cho nó chỉ biết vặn ga mà quên cái thắng. Gió tối Sài gòn đúng là mát và thoải mái thật, về tới quận 5, tới nhà con nhỏ, con nhỏ leo xuống xe cười với nó 1 cái cảm ơn rồi bước vội đi. Nó đỏ bừng lấy hết can đảm:
- Tiền xe chị ơi!
Chap 3
- Àh quên, bao nhiu vậy em? (con nhỏ lục giỏ, vén tóc qua 1 bên tai cười với nó, nụ cười duyên dáng và xinh thật)
- Hé hé! Giỡn thôi, àh chị Như, chị cho e xin số dt nhé!
- Làm gì? Xe ôm mà cũng xin số hả? (con nhỏ nhăn mặt có vẻ ghẹo nó)
- Ờ thì có lạc đường e bik mà gọi, với xe ôm cũng phải kím mối quen chứ kaka! (1 câu trả lời quá tinh túy mà nó vừa nghĩ ra)
- Trời xe ôm mà cũng sợ lạc đường hả?! Ờh thì nè 0908*******, bye e nhé! (con nhỏ cười thật tươi, xinh như 1 đứa người mẫu teen)
Nó chạy về nhà trong lòng thật sung sướng, chưa bao giờ nó có thể lấy được sự chú ý của con gái nhưng mới có 1 năm qua mỹ, ba má nó đã tin tưởng và giao cả xe cho nó chạy, với chiếc xe và dáng vẻ bề ngoài to lớn của nó, chuyện lấy lòng dc mấy em chắc cũng ko tệ. Về đến nhà, nó quăng thân mình lên giường 1 cái cho đã, thở phào rồi bật laptop và search facebook của chị Như, đúng như nó đoán, chị là người mẫu teen cho 1 magazine nào đó, thể nào body và khuôn mặt của chị không có thể nào chê dc.
- Goodnight, chị Như ngủ ngon nhé! – xe ôm xD
Dòng tin nhắn nó gửi cho chị, mong rằng tỏ ra 1 xíu quan tâm lần đầu gặp mặt có thể lấy được lòng của chị. Từ lúc chở Như về xong, nó cảm thấy tự tin vào bản thân lên hẳn, nó cười tự mãn cho 1 thành quả nhỏ nhoi đối với người khác nhưng thật sự rất to lớn đối với bản thân nó từ trc đến giờ.
- Xưng tên đi Nguyên, nảy Như giỡn thôi chứ không bắt buộc phải kêu bằng Chị đâu
Điện thoại nó rung lên hiển thị tin nhắn của Như, chài ơi vầy là quýnh trúng ngay cái miệng nó rồi, bỏ bài về thôi, bóp cổ cả 2 nhà rồi hé hé. Nó tự liên tưởng đến những lúc quýnh bài tiến lên để diễn tả cho cảm giác của nó lúc này, thật sự thì chẳng khác gì thắng 1 ván bài lớn.
- Okê! Àh Như, bữa nào rãnh mình đi uống nước nhé =) ở ngoài quận 1 có quán Coffee Bean nghe nói cũng ngon lắm mà chưa có dịp thử.
- Okie luôn, vậy chừng nào muốn đi cứ phone cho Như là được.
Trong đầu nó như đang bắn pháo bông, Ba má ơi con thành công rồi, mời được người mẫu teen đi uống nước rồi. Y như 1 đứa con nít, nó nhảy tưng tưng trên giường.
- Khùng hả mạy! Giờ này còn chưa chịu ngủ!
Má nó mở cửa phòng bước vô phán 1 câu như trời đánh, mới nhắc tào tháo tào tháo tới, sao mà linh vậy trời trời. Nó rớt cái đùng xuống giường, phủ cái mền che kín đầu giả vờ như có chuyện gì xảy ra.
- Đi chơi với gái riết rồi khùng ra, con với cái, suốt ngày chỉ gái với gú.
Sao bả biết hay vậy? nó tự nghĩ vừa cười sằng sặc, nó biết là má nó giỡn. Bả hay chọc ghẹo nó về mấy chuyện này lắm. Do học bên mỹ cả năm trời cắm cụi nên bả cũng thương nó, lâu lâu skype bả cứ hỏi có vác được con mỹ nào về để lấy thẻ xanh chưa? Nó thì cứ cười trừ cho qua chuyện.
Thật sự thì đã lâu lắm rồi nó chưa nghe tin tức gì về chị, nó cũng chẳng dám hỏi có lẽ vì nó ngại cũng có lẻ vì nó đang say Như hơn nên quên chị rồi, nó không biết nữa. Ngày hẹn với Như cũng tới, hôm nay là ngày trọng đại nên nó lề mề lắm, thức thật sớm, rồi tắm thật lâu mong là mùi xà bông thấm vô người sẽ làm nó thơm hơn. Lăn nách, bôi lotion dưỡn trắng da, vuốt keo khoe vòm trán cao, đeo chiếc đồng hồ G-watch, cái nhẫn bạch kim má nó mua, cái áo sơ mi trắng, cái quần kaki đen và đôi giày Nike Jordan quen thuộc. Dắc xe ra, nó chạy ngay đến chỗ đổ xăng chắc chắn rằng cuộc đi chơi này sẽ diễn ra tốt đẹp. Đến nhà chị, nó móc dt để phone chị
- Như hả? Nguyên tới rồi áh Như
- ok Nguyên, Như ra liền.
Vừa mở cửa là người con gái trong chiếc quần sơ mi bó sát đôi chân thon thả, đôi guốc xì-teen đen cao ngồng, chiếc áo sơ mi trắng rộng dc bó ngang hông bằng 1 sợi dây nịt nhỏ, mái tóc được thắc bính sang 1 bên để mái nhìn trông thật sành điều và vô cũng lộng lẫy. Nó nhìn Như không chớp mắt, rồi giả vờ không quan tâm, nhưng trong lòng nó thật sự hạnh phúc lắm. Nó đưa chiếc nón bảo hiểm hình gấu pooh cho Như rồi rồ ga phóng đi. Trước khi bước vô quán, Như bỗng nhiên nắm tay nó, có lẽ vì biết nó ngại nên Như đã chủ động tấn công ra hiệu cho nó. Nó cười rồi mở cửa cho cả 2 đi vào. Quán coffee bean hơi xôn xao bỗng dưng im lặng hơn trước sự xuất hiện của nó và Như, nó có thể cảm nhận được một số ánh mắt đang hướng về Như và nó. Nó cũng bất ngờ và có vẻ sợ sệt, clgv trời, mọi ánh mắt hình viên đạn đang hướng về nó, 1 con thỏ tơ mới chập chững bước vào đời. Ngồi ở 1 góc nhỏ trong quán, Như dựt menu của nó trả lại cho anh phục vụ và gọi 2 ly frappucino đá như đã thành thạo mấy vụ này lắm rồi trong khi nó chỉ biết ngồi ngơ ngác và chịu trận. Trong ánh đén vàng mờ, nó cảm thấy ấm áp đồng thời se lạnh do ngồi kế 1 người con gái vô cùng quyến rũ.
- Xin kính chào quý khách!
Như đang mải mê xem mấy cái magazine khi đợi nước ra còn nó thì cứ ngắm mọi người xung quanh và cái khung cảnh của quán café. Nó nghe tiếng anh phục vụ đứng ngay cửa cuối đầu chào 2 người con gái đang bước vào, 1 người bình thường còn người kia thì rất khác thường. Người con gái khác thường kia trông rất quen, mặc 1 chiếc quần jean đen giản dị, đôi giày Tom búp bê, chiếc áo sơ thun đen bó sát người khoác 1 chiếc áo da nữ kiểu ở ngoài, quải 1 cái túi xách trắng to trông rất sành điệu. Nó cũng không biết vì sao nó lại chú ý đến người con gái đó như vậy, không những chỉ mình nó mới chú ý đến người đó mà hầu như mọi con mắt trong quán này đang đổ về người con gái đó. Thật sự người con gái đó đẹp thật, người ấy đang từ từ tháo chiếc kính đen xuống khiến cho nó và mọi người còn tò mò hơn gấp bội, mắt của nó tròn xoe, miệng thì há hốc… người con gái ấy, Chị T!
Chap 4
Mọi ánh mắt trong quán nước bắt đầu đi theo từng bước chân của người con gái xinh đẹp ấy, cô ấy đang tiếng về phía nó, cố ấy đang nhìn nó, tay cầm chiếc điện thoại iphone 4 trắng tinh, khe khẽ nghiêng người hỏi nó với 1 giọng nói cực kì ấm áp:
- Nguyên em Ngọc đúng không?
Do đi với Như nên nó cũng cố gắng không nói gì nhiều, để tránh phải xảy ra chuyện tình tay ba mặc dù nó và 2 người con gái ấy chưa là gì cả.
- Dạ đúng rồi, chị cũng uống ở coffee bean hả?
- Uhm! Chị đi với bạn, đây là bạn gái em hả?
Nó không trả lời, chỉ biết cười, vì bây giờ nó không tìm thấy được câu trả lời nào tốt hơn là im lặng. Thấy nó và chị T nói chuyện, Như nhìn chị T cười cuối đầu chào. Chị T cũng cười lại, 1 nét cười gượng, nó có thể cảm giác được 1 nỗi buồn và thất vọng trong mắt chị T. Chị T quay đi tạm biệt nó sau khi bạn chị đã cầm 2 ly coffee to-go ra ngoài. Nó xoái nhìn theo bước chị, chị bước lên chiếc Ford Land Cruiser đen óng, chậm chạp lăn bánh đi mất theo dòng xe máy tấp nập. Trong lòng nó cũng cảm thấy buồn, 1 nỗi buồn khó tả đang làm nghẽn những động mạch trong người nó, không nói, không thở và cũng không thể khóc được, chỉ im lặng, 1 sự im lặng tối tăm. Nó giật mình khi Như lay tay nó
- Nguyên uống thử đi, ngon lắm đó!
- cảm ơn Như. (nó cười khẽ)
Nó ngỡ ngàng. Đây là cuộc hẹn đầu tiên, nó không muốn vì chuyện như vậy với chị T mà hủy cuộc hẹn đầu tiên trong đời nó với Như mặc dù nó với Như cũng chưa là gì cả. Nắng vàng Sài Gòn thật ám áp, mặc dù nó nóng muốn cháy da nhưng đi với Như nó gần như quên đi tất cả. Cũng chẳng biết phải đi đâu dưới cái nắng hè gay gắt này, nó nảy ra ý đi xem phim, 1 nơi vừa mát mẻ và vừa lãng mạng. Ghé vào Parkson Hùng Vương, nó chủ động dắt tay Như đi lên cầu thang máy đến tầng xem phim, không rời nữa bước.
- Chị ơi cho em 2 vé Chuyện Tình Xa Xứ (Passport to Love).
Nó cũng không biết vì sao nó lại chọn phim đó, có thể vì chán phim mỹ, cũng có thể là cái tựa đề phim đã gợi cho nó 1 kỉ niệm nào đó.
- Như ăn bắp rang nha?
- Uhm
Tay nó vẫn chưa rời tay Như, nó có thể cảm nhận dc một số thằng con trai đang ngồi đợi phim ngoài sảnh đang nhìn nó với 1 cặp mắt ganh tị và muốn ăn tươi nuốt sống nó. Nó cảm thấy tự hào lắm, lần đầu tiên nó hãnh diện tới vậy. Nó cố tình chơi mấy thằng kia bằng cách khoác vai Như, vòng tay quanh eo hoặc là chọt lét cho Như cười. Nó vừa giỡn với Như vừa quay ra nhìn tụi kia, trong lòng nó khuây khỏa lắm, cái cuộc đời FA của nó cuối cùng cũng chấm dứt nó tự cười.
Vào rạp phim số 2, nó kéo Như vào hàng ghế cao nhất. Nó thì hồn nhiên ngồi ăn bắp rang và xem những cái trailer phim đang dc chiếu trên màng ảnh lớn. Đột nhiên nó cảm thấy vai nó bị đè nặng một bên, xái đầu qua nhìn thì mũi nó đã trên tóc của Như, 1 mùi thơm nồng nàn từ mái tóc đen huyền đó làm cho tim nó rung động. Như đang tựa đầu vào vai nó và ngất đi lúc nào không biết, tay nó vẫn còn nắm tay Như không rời. Vừa vui vừa rung chảy cả mồ hồi tay nhưng nó không dám nhúc nhích sợ làm động Như dậy, chắc là do chạy xe từ sáng tới giờ nên Như đã mệt nhừ rồi.
Bộ phim kết thúc khi những tia nắng cuối cùng của đường phố sài gòn dần biến mất. Gió chiều thật thanh thản, 1 khung cảnh thật yên bình. Nó dắc xe ra, vẫn gài cốt nút bảo hiểm cho Như nhưng nó vẫn luôn làm, nó nghĩ đó là 1 thói quen tốt chưng minh với Như rằng nó là 1 người con trai luôn biết quan tâm và ga lăng với con gái. Bây giờ, lúc chiếc xe nó cất bánh đi thì đôi tay Như không còn trên hông nó nữa, đôi tay Như đã ôm chặt lấy bụng nó, đầu Như đã dựa lên đôi lưng ấm áp và cứng rắn của nó. Nó xoái đầu lại nhìn Như cười
- Giờ mà còn mê ngủ hả cô nương? Đi ăn nha
- Uhm! Đi ăn thịt nướng lề đường đi
- Ở đâu vậy Như?
- Ở gần đầm sen áh, đi đi rùi Như chỉ đường cho.
Nó thật vui, cảm giác ngày hôm nay trôi thật nhanh quá. Quán thịt nướng là 1 cái tên khá xa xỉ so với những gì nó thấy ở chỗ Như chỉ. Chỗ này là 1 ngôi nhà nhỏ của dân mượn lề đường để xếp bàn và bán đồ nướng. Mặc dù chỉ là 1 quán nhỏ nhưng khách ở quán này cũng không phải dân công nhân bt, nào là SH, Ps, @ đậu đầy lề đường, đa số là các cặp tình nhân đưa nhau ra đây ăn. Như đưa menu cho nó, cái mặt vẫn còn say ngủ của Như là điều dễ thương nhất mà nó từng thấy trong đời, chắc có lẽ nó đã mê Như rồi.
- Lần này Như cho Nguyên chọn đó, ko có dành với Nguyên nữa đâu hihi
- Ờh cảm ơn nha, (nó liếc, ghẹo Như) tưởng dực menu rùi tà lanh nữa chứ
Như vỗ nhẹ vào vai nó rồi kênh mặt lên nhìn nó
- Thấy ghét, nhưng mà nảy nước Như kêu uống ngon mà đúng không?
- Tại nảy sợ Như buồn nên mới cố gắng nín thở uống hết áh (mặt nó vờ lờ đi chỗ khác).
- Thật hả? (Mặt Như có vẻ hơi lo lắng)
- Không thật, giỡn áh (rồi nó cười ha hả)!
Lần này không nương tay với nó, Như kéo tay áo dùng hết nội công từ thời mẹ đẻ tới giờ nện vô vai nó cái chát.
- UI DAAAAAAAAAAAAA!
Nó la lên, rùi bụm miệng, cả quán đang ồn ào bỗng quay đầu ra nhìn nó với Như như 2 sinh vật lạ.
- Đó khoái gây sự chú ý ha? Đau quá!
- Xin lỗi (Giọng Như cọc lóc), nảy lỡ tay! Ráng nhịn đi! (Như quay cười lêu lêu nó)
- Nhịn là nhục! (nó trả treo)
- Không nhịn là ăn đục (Như dơ cái bàn tay hình nắm đấm lên khoe đôi thay trắng tinh thon thả và mềm mại, lộ lên 1 chiếc đồ hồ G-shock màu trắng rất hợp với vóc dáng của Như)
- Ờ vậy thôi nhịn (nó cười) hé hé!
Cuộc vui của nó và Như cũng tới hồi dứt, nó chở Như về. Nó chạy chậm lắm, khi Như hỏi tại sao nó chạy chậm nó giả vờ nói là chạy nhanh nguy hiểm nhưng thật sự nó muốn con đường về nhà Như càng dài càng tốt. Chủ yếu nó chỉ muốn đôi tay kia mãi nằm trên bụng ôm ngang hông nó thôi. Về tới nhà Như, Như leo xuống xe, cởi nón bảo hiểm máng lên xe nó.
- Cảm ơn Nguyên nhé!
- Uhm không có chi Như! cảm ơn Như đã đi chơi với ...
Chụt!!! nó chưa kịp nói dứt câu thì 1 nụ hôn trên má đã làm nó ngậm miệng lại, Như hun lên má nó rồi vội đi vào nhà đóng cánh cửa lại vì chắc Như cũng ngại như nó. Người nó giờ đã tê cứng, nó đưa tay lên má sờ sờ, mặt đỏ như gấc, lắc đầu cười rồi cũng phóng xe đi mất. Tối về nhà, tắm rửa sạch sẻ, miệng nó thì không ngừng cười như tự kỉ. Nó nằm trên giường đặt tay lên trán rồi suy nghĩ vu vơ vớ vẫn, rồi nó nghĩ về Như, rồi nó nghĩ về nụ hôn của Như và lúc Như tựa lên vai nó để ngủ. Chuyện gì đến rồi cũng đến,…
Chap 5
Một thói quen hằng ngày, nó mở dt ra để check facebook, lần này nó ko còn check facebook chị T trước nữa mà là của Như. Cảm giác hăng hái và hạnh phúc khi nhìn thấy dòng stt vẻn vẹn 5 chữ của Như post trên facebook với quá trời người like và comment, “ngày hôm nay thật đẹp”. Nó cũng tò mò xem thử có ngta comment nói cái gì, nào là “chuyện gì vậy?”, “đi chơi với anh nào?”, “tự kỉ quá nha”, etc…. Rồi, cuối cùng, nó cũng không quên check facebook của chị T. Tim nó gần như đã vỡ tan, mặt mờ và lệ như muốn tuôn trào. Nó không hiểu, thật sự không hiểu vì sao cơ thể nó lại bị như thế. Nó đau lắm. Những gì nó thấy là tấm hình Chị T đang ở trong club Lavish chụp chung với a nào đó, tướng cao to, mặc áo sơ mi quần tây đeo dây nịch gucci trông rất sành điệu và sang trọng. Còn chị T, nhìn như 1 nàng tiên với chiếc đầm trắng bó sát người để lộ thân hình thỏ thả mỹ miều với mái tóc nâu dài xỏa tự nhiên. Người con trai ấy đang khoác eo của Chị T, nó vẫn có thể thấy nỗi buồn trong đôi mắt của chị T trong tấm tấm hình đó. Tấm hình dc hơn 20 người like mặc dù chỉ dc post nửa tiếng trước đó. Nó thì ngược lại, giá gì có nút dislike hay spam hay bất cứ gì đó, nó sẽ nhấn ngay lập tức. Đầu nó quay cuồng, không phải vì nó đang ghen hay ganh tị, không phải vì nó luống tiếc vì chị T đẹp hơn Như rất nhìu. Nó thấy hối hận vì bây giờ nó mới thật sự nhận ra người con gái mà nó đang yêu. Như, cũng giống như 1 bông hoa dại, nó cảm thấy vui khi ở bên Như nhưng không thấy buồn khi Như đi với người khác.
Còn 1 tuần nữa là nó phải về Mỹ, những ngày tháng nghỉ hè của nó trôi qua nhanh 1 cách khủng khiếp. Hôm nay nó mệt, nó buồn, nó cũng chẳng muốn đi đâu. Đầu nó vẫn đinh đinh tấm hình của chị T chụp trong club, nó biết chắc tấm hình đó là để trả thù nó với Như. Nó nhốt mình trong căn phòng ngột ngạt, tự trách bản thân mình.
Ngày thứ nhất từ khi nó nhìn tấm hình đó lặng lẽ trôi qua, nó không có cảm giác muốn nt cho Như hay hỏi thăm Như ngay hôm nay ra sao đơn giản vì nó chán.
Ngày thứ hai, Như đã chủ động nhắn tin nó, nó giả vờ như không nhận được để không phải trả lời Như. Nó bắt đầu đóng hành lí, bỏ những đồ vật linh tinh của nó vào vali rồi kéo vali lại sát góc tường. Nó lại nằm trên giường trong đầu chẳng nghĩ được gì, cố gắng nhắm mắt để giết ngày dài vô vọng. Nó lúc này chẳng khác gì 1 người thất tình, 1 con nghiện thuốc, người thì cứ lừ đừ, mặt thì cứ hầm hầm ai hỏi gì cũng chẳng trả lời.
Ngày thứ ba, đã thôi trách bản thân mình, nó quyết định không ở nhà nữa. Tắm rửa sạch sẻ và kĩ càng, diện lên mình bộ cánh nó yêu thích nhất. Nó cũng chẳng biết đi đâu nên vội chạy qua cty mẹ nó ở Quận 12. Đây là lần đầu tiền nó vào cty mẹ, đa số cái nhân viên văn phòng toàn là nữ và những cái văn phòng này được cách nhau bằng cửa kiếng trong suốt. Từ lúc nó chạy xe vào cty, đã có bao nhiu ánh mắt của những công nhân và nhân viên hướng về phía nó. 1 phần là vì họ chưa biết nó là ai, 1 phần cũng là vì nhìn nó như 1 người mẫu hay diễn viên gì đó vì vóc người cao to và bảnh bao của nó. Nó cũng nở lỗ mũi khi nghe những lời khen ngợi từ các cô nhân viên mà nó đã quen từ trước
- Nguyên mới về nước hả em? Chừng nào về Mỹ? Dạo này đẹp trai quá nha! Chừng nào lấy vợ chị làm mai cho?
Nó càng hãnh diện hơn khi 1 số các cô nhân viên khác thì thầm với nhau, người thì hỏi nó là ai, người thi trả lời con của xếp. Nó giả vờ như không nghe gì, khép nép bên 1 cánh cầu thang bộ đi lên phòng giám đốc của mẹ nó ở tầng 2. Mẹ nó cũng ngạc nhiên khi thấy nó đến.
- Hôm nay mà m` cũng biết tới thăm mẹ hả? hay là hết đạn rồi nên lết xác đến đây xin?
- Sao mẹ lại nghĩ về con như thế? (nó cười) con nhớ nên đến thăm mẹ nè, thấy con có hiếu chưa.
- Uh! Con ngoan vậy tốt!
- Ngoan rồi vậy mẹ cho xin ít tiền đi
- Đó! Tui biết mà, không trước cũng sau àh, con với cái không có giúp dc gì suốt ngày xòe tay xin tiền
- Kà Kà Kà
Nó biết tính mẹ nó quá rồi nên chỉ cười cho qua chuyện thôi, lâu lâu giỡn với bà già cũng vui làm nó quên đi những chuyện buồn trong tình cảm mà nó vướn phải. Bây giờ tiền thì đầy bóp, chỉ còn 3, 4 ngày nữa là nó lại về Mỹ típ tục học rồi, nó quyết định cố gắng tìm cách tiêu cho hết tiền mẹ nó cho và sẽ dồn dập vào những cuộc vui với bạn bè coi như là nhấn nút reset cho những chuyện đã qua.
Nó phone vài ba cú dt, kiu réo thằng Huy, thằng Phong, và những thằng bạn thân của nó từ hồi học trung học cơ sở. Nó cũng không quên nhấn mạnh là lần này mỗi đứa phải nhất quyết dẫn theo 1 con bạn để ra mắc với anh em. Thằng Huy lần này cảm thấy ngạc nhiên:
- Ủa t tưởng m` ko muốn dẫn gái gú theo chứ! Có cần t làm mai cho em nào đi chơi đỡ ko? (nó cười sằng sặc)
- Phắng! See you in 1 tiếng ở quán Phong Lưu đường Út Tịch nhá con trai!
Nó trả lời với 1 giọng điệu tự tin nhưng trong lòng nó thì rung cằm cặp, mạnh miệng nhưng yếu lòng nó thì làm gì biết ai để mà rủ đi chơi. Cố gằng lùng sục trong hết danh bạ, nhắn tin cho đủ người con gái nó có thể tìm được nhưng nhất quyết nó không dám rủ Như vì sợ làm xích mích lòng anh em, vả lại thì mấy bữa nay nó cũng đâu có nt liên lạc với Như. Người thì bận, người thì không trả lời, nhưng trời không phụ lòng người, cuối cùng cũng có 1 người con gái nhắn tin lại cho nó và chấp nhận lời thỉnh cầu của nó.
Nó không quen người con gái này thân lắm, nó đã từng mê mẩn người con gái khi nó còn học lớp 7 nhưng vì ngại nên nó cũng chỉ yêu đơn phương mà chưa lần nào mở miệng tỏ tình. Thùy từng là hot girl của khối 7 nó học, sở hữu 1 làn da trắng nhất khối, 1 thân hình cực chuẩn mặc dù không cao ngồng, và gia đình cũng dạng tương đối khá giả đánh giá qua vẻ bề ngoài mặc đồ hàng hiệu của Thùy lúc còn học chung.
- Chừng nào vậy Nguyên? (tin nhắn Thùy nhắn lại cho nó, nó chẳng còn gì để nói ngoại trừ Oh my chúa I love you man)