The Soda Pop
Trang chủ

Đọc Truyện Online

Tuyển Chọn Tiểu Thuyết, Tình Cảm Hay Nhất

Khi tình yêu gõ cửa (Kỳ 1)

Đây là câu chuyện về 1 cô gái cung Sư Tử, 1 chàng trai cung Nhân Mã và 1 chàng trai cung Thiên Bình. Xin được gọi 3 người ấy lần lượt là Leo, Sa và Li...

Cô gái ấy thuộc cung Sư Tử

Người ta vẫn nói, con gái cung Sư Tử thông minh, kiêu ngạo, nồng nhiệt, phóng khoáng… và nhiều lắm những mỹ từ dành cho sự cá tính, cuồng nhiệt của một nàng cung Sư Tử. 

Leo cũng là một cô nàng thuộc cung Sư Tử. Điều thấy rõ nhất ở Leo có lẽ là cô rất bướng bỉnh. Bất kể chuyện gì từ lớn đến nhỏ, nếu cô thích thì cô nhiệt tình tham gia, còn đã không thích thì cô có đầy đủ những lí lẽ để phản đối. Không thể phản bác lại nữa thì cãi cùn: “Đơn giản là không thích!”. Còn đối với những quan điểm sở thích của mình, cô sống chết phải bảo vệ đến cùng. Cái tính ngang bướng, luôn cho mình là đúng ấy nhiều khi làm cho bố mẹ Leo cũng dở khóc dở cười.

Leo đang là sinh viên năm hai. Gia đình khá giả, bố mẹ đều là quan chức cấp cao, lại là con gái duy nhất nên Leo cần gì là có đó, kể cả con Vespa LX trắng bố mẹ cũng chiều cô. Mấy cô nàng cung Sư Tử bạn Leo đều thích những màu rực rỡ như đỏ, vàng, cam … chỉ có Leo lại yêu màu trắng. Mỗi khi nhìn vào sắc trắng ấy, Leo thấy mắt mình mát dịu và tâm hồn thư thái, nhẹ nhàng. 



Khi tình yêu gõ cửa (Kỳ 1)


Hội Leo chơi thân gồm 5 “mẩu”: Leo, Ari, Gem, Pis và Vir. Các cô học cùng và chơi thân với nhau từ hồi phổ thông. Lên Đại học mỗi đứa một trường nhưng cũng không hề ảnh hưởng đến tình bạn lâu bền ấy. Mặc dù mỗi nàng 1 tính nhưng được cái đều biết tôn trọng cái tôi cá nhân của nhau nên có xung đột gì cũng dễ hóa giải. Có vụ gì tụ tập thì ới nhau, đứa nào thích thì đi, không thích thì thôi, không ai ý kiến gì. Ai muốn rủ thêm bạn xin cứ tự nhiên. Nhưng đã đến là phải vui, phải hòa nhập. Làm mất không khí chung của hội là tội nặng lắm đó, sẽ bị phạt thẻ đỏ vĩnh viễn, không bao giờ được dẫn người đó đến nữa.

Những vụ đập phá ở quán trà sữa hay túm tụm rồng rắn nhau đi shopping là thường xuyên của các cô nàng. Còn cuối tuần nào hội không làm 1 vụ tụ tập ra trò thì tuần đó không yên. Lúc thì đi dã ngoại, lúc thì tụ tập ở 1 nhà đứa nào đó nấu ăn linh đình, lúc lại rủ nhau đi du lịch xa, và thi thoảng cũng kéo nhau đến 1 bar nào đó nghe nhạc.

Năm cô nàng trong hội của Leo đều rất cá tính, nhưng đừng nghĩ ăn mặc hầm hố, rockchic hoặc ngắn trên hở dưới sexy mới là cá tính khác người. Cá tính nhiều khi ở trong tư tưởng và hành động chứ không phải ở ngoại hình. Lấy ví dụ đơn cử là Leo, nếu như cô cúi đầu và mím môi thì ai nhìn cô cũng nghĩ Leo là cô gái dịu dàng, nhu thuận. Bởi mái tóc đen dài, ép thẳng với kiểu mái bằng và khuôn mặt trang điểm rất nhẹ của cô chính là điển hình của những cô nàng ngoan hiền. Nhưng chỉ cần cô ngẩng mặt lên, thì ánh mắt lanh lợi, bướng bỉnh với đôi môi cong cớn kia sẽ tố cáo tất cả những suy nghĩ của chủ nhân nó. Thế mới nói, đừng có trông mặt mà bắt hình dong.

Nói đến chuyện ăn mặc mới thấy Leo có 1 đặc điểm rất mâu thuẫn. Đôi khi Leo tự hỏi mình có phải là người đa nhân cách hay không? Mấy đứa trong hội, đứa thì dặt 1 style điệu đà nữ tính như Pis, đứa chuyên trị hip-hop cá tính như Ari và Gem, đứa thì luôn luôn thanh lịch, nhẹ nhàng giống Vir. Còn Leo, tủ quần áo của cô phong cách nào cũng có. Và tùy theo hứng thú và tâm trạng mà cô sẽ diện style khác nhau. Có lẽ không phải cô là người đa nhân cách, mà Leo là người cả thèm chóng chán chăng? À, hay là người luôn thích sự mới lạ, thay đổi. Như vậy có lẽ đúng hơn. Đó cũng là lí do sau này cô chết mê chết mệt 1 chàng Nhân Mã đầy năng lượng, để rồi tự chuốc lấy thất bại.

Mẹ Leo biết những vụ nhảy nhót ở bar của con gái nhưng không cấm cản. Thực ra là bó tay không thể ngăn cản thì đúng hơn. Ai chẳng thích có 1 cô con gái ngoan ngoãn, hiền dịu, nhu mì chứ. Nhưng mẹ Leo hiểu Leo và luôn cư xử với Leo như 2 người bạn. Bà chỉ căn dặn con gái: “Mẹ tin con gái mẹ đủ khôn ngoan để biết điểm dừng!”. Vậy thôi, đó là cách Leo thích người khác đối xử với mình. Leo cũng tin mình đủ thông minh để vượt qua những cám dỗ ở chốn nhộn nhạo đó.

Nếu như ai bảo đi bar là xấu, nếu như ai bảo đi dạo công viên ngắm cảnh nghe vài bản ballad mới là đàng hoàng thì Leo sẽ “bật” ngay rằng: “Đó là sở thích của mỗi người. Bản thân bar là nghe nhạc và giải trí, chỉ có những người mượn nó để làm điều xấu mà thôi!”. Nếu ai cũng nghĩ thế thì nhạc dance, nhạc rock để cho ai nghe, hip-hop để cho ai nhảy. Và đừng có nói chỉ có bar là có cám dỗ, thế công viên không có móc túi, cướp giật à, có khi còn có hiếp dâm ấy chứ! 

Đó là cách nghĩ của Leo. Cô ghét nhất bị người khác chỉ trích, soi mói, so sánh này nọ. Hãy để cô tự làm theo sở thích của cô đi và cô rất cảm ơn. Nếu không đồng tình với cô thì xin hãy im lặng, còn muốn tốt cho Leo thì hãy cho cô vài lời khuyên thôi chứ đừng bắt cô thay đổi bản thân mình. Leo là vậy đó, bướng bỉnh, ngang tàng và kiêu ngạo. 

Khi có chuyện gì bức bối khó chịu, Leo với mấy cô nàng thường tìm đến những âm thanh sôi động của bar. Khi chìm đắm trong đó, Leo cảm giác như bản thân mình tan ra, bay bổng nhẹ bẫng. Cô cũng thích nhảy. Khi nhảy đến mồ hôi đầm đìa, Leo quên hết những muộn phiền, rắc rối hàng ngày. Tất cả những buồn bực sẽ theo những giai điệu, những bước nhảy ấy tan biến vào hư không. Và ngày mai tỉnh dậy, cô sẽ lại lạc quan, yêu đời như bản tính cô vậy.

Leo với các bạn tuyệt đối không bao giờ uống rượu, kể cả cocktail. Các cô quá hiểu khi có hơi men và mất kiểm soát thì sẽ nguy hiểm cỡ nào. Nhiều lần các anh chàng trong bar thấy mấy cô đi 1 nhóm toàn nữ cũng lân la đến mời mọc vài ly, nhưng rất nhanh bị các cô dội cho những gáo nước lạnh thẳng thừng.

Nói đến tình yêu, một điều lạ là 5 cô nàng trong nhóm của Leo, nàng nào cũng xinh xắn, ấy vậy mà ai cũng vẫn trong tình trạng FA tuốt. Nhiều khi ngồi than thở với nhau sao toàn người đẹp thế này mà ế chỏng ế chơ, than thở chán chê để rồi cuối cùng tất cả cùng đồng thanh: “Còn đang chờ 1 nửa đích thực!”

Leo cũng đang chờ, chờ một chàng Nhân Mã của đời cô. Leo hào hứng nghĩ tới 1 ngày đẹp trời, người ấy bước đến trước mặt cô, nở nụ cười duyên và nói với cô: “Hi, rất hân hạnh được làm quen với em.” Đó sẽ là một chàng Nhân Mã phóng khoáng, tự tin, tràn đầy năng lượng để có thể đồng hành cùng cô trong những cuộc vui bất tận, trong những hành trình khám phá bao điều thú vị của cuộc sống này.

Leo yêu thích những giây phút sôi nổi, thế nhưng nhiều khi Leo lại chỉ muốn ở một mình. Những khi cô không muốn ai làm phiền, Leo thường tắt điện thoại rồi dặn bác giúp việc nếu có ai tìm thì bảo cô không có nhà. Hôm sau lên lớp ai có hỏi thì Leo quăng một câu: “Tao có chút việc!” là xong, ai dám hỏi Leo nhiều cơ chứ. Cái gì thích nói thì Leo sẽ tự động nói mà chả cần chúng nó hỏi, còn biết Leo không thích nói mà hỏi đến câu thứ hai là Leo cáu ngay. Đứa nào cũng biết nên chả thèm “dây” vào Leo những lúc như vậy.

Lúc một mình ấy Leo cũng chả làm gì to tát đâu. Có khi cô chỉ nằm lì trên giường nghe lại bản Kiss of Death của L.A Guns – bản nhạc mà cô rất thích. Những ca từ và giai điệu cùng với chất giọng khàn khàn đã nằm trong lòng Leo bao nhiêu năm tháng vẫn không phai mờ. “Don't say a word … Just leave me with your kiss of death…”. Mỗi khi lẩm nhẩm câu hát ấy, Leo lại nhớ đến một khuôn mặt đã xa lắm rồi. Là vì cậu ấy đã không còn trong cuộc sống của cô, hay bởi những tình cảm đơn phương chưa kịp tỏ bầy mà tới giờ, trong trái tim cô luôn có một góc sâu thẳm và yếu đuối nhất dành cho cậu bạn ấy?

Hội của Leo rất hay tổ chức dã ngoại ở ngoại thành. Những lúc ấy Pis sẽ mang giá vẽ ra để vẽ phong cảnh, 3 cô nàng còn lại thì ngồi túm tụm vừa ăn vặt vừa đánh bài. Leo lại thường nằm gác tay lên trán, ngắm nhìn bầu trời cao rộng, hưởng thụ làn gió mát hiu hiu đang vờn quanh người. Bọn nó tưởng cô suy nghĩ gì ghê lắm, nhưng thực ra cô chẳng suy nghĩ gì cả. Nói đúng hơn là làm gì có điều gì mà suy nghĩ! Tính Leo vốn chẳng thích để nhiều điều trong lòng rồi gặm nhấm đau khổ. Có cái gì vướng mắc, giải quyết được là giải quyết luôn, nhanh và gọn. Có lẽ Sư Tử là vậy, luôn biết cách làm cho mình thoải mái. Mấy nàng cứ gặng hỏi mãi, Leo liền đùa rằng: “Tao đang nghĩ xem khi nào chàng Nhân Mã của tao sẽ xuất hiện?”. Thế là chúng nó lại cười phá lên rồi phán: “Kiếp sau!”

Leo sinh vào tháng tám - giữa mùa thu. Chẳng biết có phải bị ảnh hưởng của trời thu, gió thu, hoa lá mùa thu đầy lãng mạn ấy không mà nhiều khi Leo mơ mộng sến sẩm lắm. Tỉ dụ như khi nằm ngắm trời ngó mây lúc này. Mấy đứa đang chơi đánh bài nói thật, đứa nào thua phải trả lời thật 1 câu hỏi của đứa về nhất, cười ầm ĩ cả 1 vùng mà Leo lại chả quan tâm. Leo bỏ ngoài tai hết tất cả, trong mắt chỉ là bầu trời cao rộng và những áng mây lững lờ trôi. Cô muốn được 1 lần như cánh chim ấy, bay lượn trong vùng trời thênh thang. Bọn bạn Leo mà biết Leo có những suy nghĩ dở hơi thế này chắc sẽ cười cho thối mũi. Rồi nhiều khi Leo có thể ngồi hàng giờ ở ban công để ngắm vườn hoa thuộc dạng “vườn treo babylon” của mình. Cô thích hoa, thấy loài nào vừa mắt là sưu tập về, giờ đã thành một vườn treo phong phú đủ loại rồi. 

Hôm nay là sinh nhật Leo. Như quy định đối với sinh nhật của bất cứ đứa nào trong hội, Leo đặt bàn ở 1 bar quen. Ngoài những lúc ẩm ương kia thì Leo lúc nào cũng yêu thích những giây phút ồn ào và cuồng nhiệt thế này. Hôm nay Leo chọn cho mình phong cách nữ tính gợi cảm, là 1 chiếc váy ngắn liền thân không tay màu trắng. Tuy váy bó sát làm nổi bật những đường cong của cơ thể nhưng vì là màu trắng tinh khôi, kết hợp với mái tóc kinh điển thục nữ của Leo mà trông cô vẫn hết sức dịu dàng, thanh thoát. Bọn bạn Leo đã không biết bao nhiêu lần bắt cô đi cải tổ mái tóc quá ư cổ lỗ ấy, nhưng Leo không nghe. Cô vẫn thích kiểu này nhất, xài từ hồi lớp 10 đến giờ chưa chán (Nhiều khi Sư Tử cũng rất trung thành với 1 cái gì đó đấy chứ!). Nói như Leo, là để giả nai đi “lừa tình”.

Hôm nay cũng vẫn chỉ có 5 đứa với nhau thôi. Cả bọn nhất trí hôm nay nên đổi món, phải uống cocktail để kỉ niệm ngày quan trọng này. Qua hôm nay là Leo bước sang tuổi 20, cái tuổi đầy đẹp đẽ và hứa hẹn. Khi Leo vừa định lên tiếng gọi phục vụ thì 1 chàng trai tiến đến, mỉm cười với cả hội rồi hướng ánh mắt nhìn xoáy về phía Leo:

- Tôi có thể mời các cô mấy ly cocktail không?

Leo hơi bất ngờ, nheo mắt đánh giá chàng trai trước mặt. Chàng trai ước chừng hơn bọn cô 2, 3 tuổi, mặc vest cách điệu màu đen, bên trong là áo phông trắng và quần jean đơn giản cũng màu đen, trên cổ đeo sợi dây mặt hình thánh giá tinh xảo. Cả người anh chàng toát lên 1 thứ khí chất khiến người khác thấy hứng thú, mê mẩn, ẩn chứa sự nhiệt tình, nồng nhiệt có phần hoang dã. Nhất là ánh mắt sáng lấp lánh tràn đầy tự tin, nụ cười tươi quyến rũ để lộ hàm răng trắng đều đặn làm người khác ngơ ngẩn ngắm nhìn.

Lời nói trầm ấm nam tính lại 1 lần nữa thốt lên từ đôi môi mỏng đầy mê hoặc ấy:

-  Được không thưa quý cô?

Leo lấy lại thản nhiên, không nóng không lạnh hỏi lại:

-  Xin hỏi sinh nhật của anh?

Chàng trai có vẻ ngạc nhiên, có lẽ không hiểu sao Leo lại hỏi như vậy.  Nhưng đúng là người luôn làm chủ mình và làm chủ tình huống, rất nhanh nở nụ cười:

- 10/12 thưa quý cô.

Một ánh nhìn tinh quái thoáng hiện lên trong mắt Leo, cô nở nụ cười thật tươi với chàng trai:

- Vậy, rất vui lòng!

Đó là lần đầu tiên Leo gặp Sa – một chàng trai cung Nhân Mã.

Chàng trai cung Nhân Mã.

Người ta nói, Sư Tử và Nhân Mã yêu nhau sẽ tạo nên 1 tình yêu cuồng nhiệt với những phút giây hào hứng khó quên. Họ luôn biết làm mới và khơi dậy sự hứng thú trong tình yêu, vì vậy mà tình yêu của họ không bao giờ nhàm chán.

Sau khi nhấp vài ngụm cocktail và nói những lời chúc tụng Leo rất tưng bừng, 4 cô nàng bạn Leo đều biết ý kéo nhau ra nhảy, để không gian riêng cho Leo và anh chàng lạ mặt. Các cô có cận nặng cũng nhìn thấy rõ anh chàng kia đã nhắm Leo, và nhất là Leo nhà ta lại chẳng có ý bài xích. Ngoài việc chàng ta bắt mắt ra sao thì có 1 điều rất quan trọng, anh chàng đó thuộc cung Nhân Mã – mẫu hình lý tưởng mà Leo vẫn mong chờ bấy lâu.

Ở bên này chỉ còn 2 người nhưng lạ là chả ai ngượng ngùng xấu hổ cả. Phải chăng đó là bản chất của Sư Tử và Nhân Mã? Họ luôn tự tin, kiêu ngạo ở bất cứ đâu. Leo nhìn thẳng vào chàng trai, tủm tỉm hỏi:

- Tôi là Leo. Tôi có thể gọi anh là …

- Tôi là Sa. Rất hân hạnh được làm quen với em.

Sa cười, một nụ cười đầy mê hoặc. Tim Leo đập hẫng 1 nhịp. Đây chả phải là câu nói cô luôn mong chờ sao.

- Tại sao anh lại muốn mời rượu chúng tôi?

- Vì các cô là những cô gái rất dễ mến.

- Thế sao? Nhưng tôi thấy là trong bar này còn rất nhiều những cô gái khác dễ mến hơn đấy!

- Vậy à? Sao tôi không nhìn thấy nhỉ?

- Mắt anh có vấn đề rồi!

- Hình như có vấn đề thật, vì trong mắt tôi chỉ nhìn thấy mỗi em.

Tim Leo lại đập hẫng một nhịp nữa. Một chàng trai thông minh, ăn nói rất hài hước và có duyên. Cả 2 người phá lên cười. Và như thế họ quen nhau. 

Hóa ra Sa học cùng trường với Leo, năm cuối, hơn cô 2 tuổi. Vì “lí lịch” rõ ràng của Sa nên Leo nói chuyện rất thoải mái, còn không ngần ngại trao đổi số điện thoại và nói địa chỉ lớp học. Hai người nói chuyện, kẻ tung người hứng rất ăn ý, thi thoảng lại phá lên cười.  

Leo đã đón tuổi 20 như vậy đấy, đón nhận cả 1 mối tình đầy say mê.

Sáng hôm sau, trên lớp, đang buôn chuyện với bọn bạn thì có người mang bó hồng rất xinh xắn đến, nói rằng của một người muốn tặng Leo. Mở tấp thiệp nhỏ ra, trong đó chỉ có 1 dòng chữ nhỏ rất đẹp: “From your Sa”. Cô ôm bó hồng, tim lại đập hẫng 1 nhịp nữa. Cô lẩm nhẩm: “Your Sa” – 2 chữ ngắn gọn ấy sao nhiều ý nghĩa và làm cô xúc động đến vậy. Sa sẽ là của cô, và chỉ một mình cô mà thôi. 

Từ hôm đó, ngày nào trên lớp Sa cũng nhận được một bó hồng như vậy. Bó hồng nhỏ nhắn nhưng được gói rất tinh tế, thắt nơ màu hồng phấn, tỏa hương thơm ngát. Mỗi sáng ngủ dậy cô còn nhận được 1 tin nhắn của Sa: “Goodmorning, my Leo! Have a nice day!”. “My Leo…” – cô lại lẩm nhẩm đi lẩm nhẩm lại. Đúng vậy, cô cũng muốn là của Sa, và của chỉ mình Sa mà thôi.

Vào một ngày đẹp trời, sau rất nhiều bó hồng mỗi ngày và những lần hẹn hò, Sa quyết định tỏ tình với Leo. Sa vẫn tặng Leo 1 bó hồng, nhưng lần này trong bó hồng ấy không phải thiệp mà là 1 chiếc nhẫn xinh xắn, phía trên khảm 1 viên kim cương nhỏ xíu nhưng rất tinh tế.

- Làm bạn gái anh nhé!

Leo hạnh phúc lâng lâng cầm chiếc nhẫn trong tay nhưng chưa vội gật đầu mà nheo mắt, cười tinh nghịch hỏi Sa:

- Cho em lí do em phải nhận lời?

- Vì anh rất yêu em.

- Chỉ thế thôi à?

- Vì chúng ta sinh là để thuộc về nhau, chỉ anh mới là 1 nửa trời sinh của em. Em từ chối anh, em sẽ phải ghép với 1 nửa cọc lệch đấy. Anh lo cho em lắm!

-  Ừm, nghe có thành ý lắm. Nhưng còn gì nữa không?

- Vì em cũng yêu anh mà, phải không Leo?

-  Suy nghĩ của em đang rối tung và mịt mờ lắm, không rõ là em có yêu anh không nữa?

- Vậy làm thế nào để biết rõ đây?

- Ừm, có lẽ 1 viên kim cương tầm 3 cara sẽ đủ sáng để soi rõ những chỗ chưa rõ ràng trong tình cảm của em. Viên này bé quá, chưa thể làm rõ được em có yêu anh hay không.

Cả 2 cùng phá lên cười. Sa nhẹ nhàng đeo chiếc nhẫn vào ngón tay Leo, rồi đặt 1 nụ hôn nồng nàn lên đôi tay ấy. Họ chính thức là 1 cặp.

20 tháng 10, Leo không có ở nhà. Cô vào Đà Lạt thăm ông bà chưa về được. Leo buồn lắm, ngày này cô không được bên Sa, lại lo lắng không biết Sa có lợi dụng cơ hội trời cho mà tí tởn với em nào khác hay không. Leo ghen ác lắm! Cô càng nóng ruột hơn khi từ sáng đến chiều chưa hề nhận được tin nhắn hay bất kì cuộc gọi nào từ Sa, chỉ toàn mấy lời chúc tụng, nhắn hỏi của 4 cô bạn chiến hữu. Đến 5h chiều, điện thoại của cô cuối cùng cũng réo vang. Là Sa.

-  Em đây – Giọng Leo uể oải, đang dỗi mà.

- Em đang làm gì thế?

- Có 1 chàng trai rất dễ mến đang tha thiết mời em đi chơi tối nay. Em đang suy nghĩ xem có nên đi không thì anh gọi.

- Không phải suy nghĩ nữa đâu. Em có người đi chơi rồi còn gì.

- Ai thế nhỉ? Sao em không biết?

- Anh chứ ai!

- Anh gửi hình nộm của anh vào cho em đi chơi với nó à?

- Ừ, anh gửi chuyển phát nhanh, tới nơi rồi đó. Nó đang ở trước cửa nhà nè.

Leo chạy ra cửa, là Sa bằng xương bằng thịt đang cười với cô. Cô bất ngờ và hạnh phúc, chạy đến ôm chầm lấy Sa, 2 người cười vang cả 1 góc phố. Sa là như vậy đấy, luôn mang đến cho Leo những bất ngờ thú vị khiến tình yêu của 2 người chưa khi nào nhàm chán.

Buổi tối, khi Sa đang nắm tay Leo đi dạo quanh bờ Hồ Xuân Hương, Leo hỏi Sa:

- Sao anh lại vào đây?

- Sao lại hỏi cái điều đương nhiên vậy ngốc? Anh không vào thăm em thì anh ở ngoài kia chết dần chết mòn mất.

- Ớ, em nhớ là anh lắm ruồi nhặng bâu quanh lắm mà?

- Ghét cái mặt, phải là ong bướm chứ! Ruồi nhặng thì ngang với anh là 1 đống rác à?

Sa và Leo lại phá lên cười. Rồi cô lại hỏi:

- Sao anh thích nắm tay em thế?

- Vì anh yêu em.

- Còn gì nữa không?

- Vì anh không thích để ai khác nắm mất tay em.

- Ừm, nghe được đấy. Nhưng mà anh còn thừa 1 tay, không định nắm thêm tay em nào đấy chứ?

- Không đời nào. Một tay này còn để xua những kẻ nào dám đến gần em nữa chứ!

Leo cười vang, nụ cười đầy hạnh phúc. Sa bỗng hỏi Leo:

- Qúy cô, xin cho kẻ hèn mọn này được thắc mắc 1 điều…

- Xin cứ tự nhiên, thưa quý ông!

- Sao em hỏi nhiều câu “Tại sao…” thế?

- Vì em yêu anh.

(còn tiếp ...)