Em yêu anh từ rất lâu rồi nhưng những ngày qua em đã dối anh.
Có lẽ anh sẽ nghĩ bức thư này là một trò đùa, bởi hôm nay là ngày cá tháng tư Thời gian qua, em đã nói dối anh rất nhiều, vậy hôm nay, em sẽ dành những lời thật lòng để nói cùng anh.
Lần cả nhóm mình cùng đi ăn rồi về muộn, anh chủ động đòi đèo em về nhưng em nằng nặc không. Lúc đó em đã nói dối rằng có người khác bảo chở em rồi, thật ra em rất muốn được ngồi sau xe anh, được hát í ới để biết rằng em đang vui biết mấy, nhưng em đã từ chối thế đấy. Đó là lời nói dối với anh lần đầu tiên.
Rồi một hôm, em nhắn tin cho anh nhưng giả vờ bảo anh là em nhắn nhầm. Em đã ngồi hí hoáy hàng tiếng đồng hồ, bấm từng chữ rồi lại xóa, rồi lại bấm, rồi lại xóa, chỉ để tìm ra một cái cớ liên lạc với anh. Nhưng khi anh hỏi thì em lại làm như chẳng có chuyện gì rồi im lặng chẳng nói thêm lời nào nữa. Thật ra em luôn đợi tin nhắn của anh, luôn mong chờ những cuộc gọi để tỉ tê với anh bao nhiêu thứ chuyện trên đời, để được nghe giọng ấm trầm mà lúc nào cũng khiến em thấy bình an,… nhưng em đã nói dối.
Em không thích đá bóng, thậm chí là chẳng biết gì về môn thể thao “đậm tính con trai” này. Nhưng mỗi trận có anh tham gia em đều “xông pha” đi la hét, cổ vũ. Vậy mà, mỗi lần như thế, em lại lấy cớ rằng đi đưa nước cho một người, không phải là anh. Em sẽ xấu hổ nếu như “thú tội” rằng vì có anh nên em mới đi, vì ở đâu có sự xuất hiện của anh là em sẽ đến, bất kể lúc nào, dù trời mưa hay nắng, dù khỏe mạnh hay mệt nhoài, em vẫn ở đây. Đơn giản bởi vì em là con gái, em chẳng đủ can đảm để đối diện anh mà “thổ lộ” những bí mật ấy, nên em đã nói dối, để mọi thứ cất giành riêng cho trái tim bé nhỏ này thôi.
Mỗi lần anh ốm em đều lo. Thế nhưng em không thể thoải mái như bạn bè của anh, không được sờ trán anh xem anh sốt thế nào, không dám nấu cho anh một bát cháo với ý nghĩ rằng anh sẽ khỏe nhanh hơn sau khi ăn. Mỗi lần như thế, em đều mua thuốc và giấu kín trong túi của mình mà không dám đưa anh. Lúc anh vờ như giận em vì không thấy em hỏi thăm, chẳng quan tâm anh tí tẹo nào, em chỉ cười xòa và bảo rằng em quên mất. Nhưng em còn lo lắng cho anh hơn nhiều đấy. Chỉ là… em lại nói dối mà thôi.
…....
Còn rất nhiều lần em dối lòng mình trước anh nữa. Anh biết không, em yêu anh từ những lần em nói dối, từ những câu bông đùa, từ những lời không thật. Em yêu anh như vậy đấy, suốt một thời gian qua anh đã làm “con cá” lớn của em rồi. Ngày hôm nay - ngày cả thế giới cùng nhau nói dối nhưng em đã nói thật, rằng em đã yêu anh rất lâu rồi, chàng ngốc ạ!