XtGem Forum catalog
Trang chủ

Đọc Truyện Online

Tuyển Chọn Tiểu Thuyết, Tình Cảm Hay Nhất

Tôi Là đàn bà

Bước chân vào công ty, với 1 bộ dạng bê bối chưa từng thấy của Việt, tóc xù xù, quần áo xốc xếch, khuôn mặt phờ phạc vì cả tối qua không chợp mắt đc. Mới mở cửa phòng ... anh quản lý vội chạy lại " bốp" 1 phát vào mặt Việt, cậu biết mình có lỗi nên cũng không chống cứ hay đánh trả. 

- Câu đang tự hủy hoại tiền đồ của mình đấy, ông ta đã quyết định mời ca sĩ khác và cậu sẽ không còn đc bước chân vào thị trường âm nhạc Hàn quốc nữa. Cậu biết cậu vừa làm gì không?_ Anh quản lý nổi giận hầm hầm. 

- Xin lỗi anh , em sẽ chịu trách nhiệm về tất cả những gì mình gây ra. _ Việt cúi mặt xuống đất. 

- Tôi không có thời gian lôi thôi với cậu nữa, chuẩn bị trang phục và tâm trạng thật tốt đi, 30p nữa phỏng vấn rồi đấy _ Anh quản lý bực bội quay ngoắt đi. 

Cả phòng ai cũng chăm chăm nhìn vì đây là lần đầu tiên thấy anh quản lý nổi giận và bạt tai cho Việt 1 cái tóe đom đóm. 

Việt đã từ bỏ 1 cơ hội rất lớn cho bản thân mình, cũng có 1 chút hối tiếc nhưng cậu vẫn không hối hận vì những gì mình làm. Cố giữ tâm trạng ổn định và thay phục trang Việt lại bắt đầu cuộc phỏng vấn trực tiếp. 

1 tuần sau, nhỏ đc xuất viện, nghe mẹ kể lại tất cả những gì Việt đang phải trải qua chỉ vì nhỏ. Nhỏ cảm thấy rất có lỗi với Việt nên muốn làm 1 cái gì đó đáp trả lại. 

Chưa kịp về nhà, nhỏ vội vã bí mật tìm gặp quản lý của Việt và cả ông đạo diễn Hàn "Guốc" kia nữa.Nói ra hết nguyên nhân vì sau Việt làm thế, anh quản lý cũng thông cảm và không giận Việt nữa, nhưng cái ông đạo diễn Hàn "Guốc" kia lại cực kỳ khó tính. 

... 

Nhỏ chạy lên nhà biểu diễn thành phố tìm ông đạo diễn thì mọi người nói ông đã về khách sạn cách đây 10p, nhỏ gạn hỏi khách sạn ông đang ở và tìm đến khách sạn, vừa chạy vào tìm lễ tân để hỏi số phòng thì chị ta lại bảo ông ấy vừa đi ra sân bay đc 10p. Số nhỏ không may rồi, nhỏ năn nỉ chị lễ tân hỏi chuyến bay và giờ bay của ổng nhưng hỏi mãi chị ý mới nói. 

... 

1h chuyến bay từ Việt Nam-Hàm Quốc mới bắt đầu xuất phát, mà bây giờ đã là 11h rồi K Nhỏ cuống quýt bắt taxi lên sân bay Tân Sơn Nhất, đến nơi nhỏ chạy ù vào tìm ông ta nhưng chợt nhớ ra 1 điều quan trọng ... 

- Khỉ thật, có biết mặt ông ta đâu mà tìm, 1 tiếng nữa chuyến bay khởi hành rồi, bây giờ chạy đi kím tiệm nét để tìm hình ảnh ông ta sợ không kịp thời gian nói chuyện, mà mình lại quên mang điện thoại nữa chứ ... ngu wá cơ _ Nhỏ lẩm bẩm trong miệng. 

Chợt, nhỏ nhìn thấy hàng ghế chờ bên kia có 1 bé trai khoảng 11-12t đang cầm 1 chiếc iphone chơi game, kế họach xu nịnh bắt đầu. 

Nhỏ tiến lại ngồi kế thằng nhóc, rồi ... 

- Này nhóc, nhóc tên gì? nhiêu tuổi? mà trông dễ thương quá à _ Bắt đầu từ việc làm quen trc' 

- Chị hỏi làm gì? _ Thằng nhóc ngước lên nhìn nhỏ 1 chút rồi cúi đầu chơi game tiếp. 

- Thấy nhóc dễ thương quá nên chị muốn làm wen đó mà _ Nhỏ mỉm chi cười toe toét. 

- Mẹ em dặn không đc nói chuyện với người lạ. 

- Thì trước lạ sau wen, em phải làm wen chị mới thân đc chứ _ Người cáu kỉnh như nhỏ cũng biết xuống nước quá đấy chứ, không phải chuyện gấp thế này thì còn lâu nhỏ mới thân thiện mức ấy. 

- Thôi, không thích, chị đi đi. _ Thằng nhóc nghe lời mẹ thật chứ K 

- Chị ngồi đây xem nhóc chơi game, nhóc chơi hay wá. _ Nhỏ giả bộ vỗ tay nịnh bợ. 

- Em chơi hay thật không? _ Thằng nhóc dừng bấm và ngước lên nhìn nhỏ. 

- Em chơi hay lắm, chị đâu biết chơi trò này _ Nhỏ nựng má thằng nhóc. 

- Để em chỉ chị chơi. 

- À thôi ! Ko cần đâu, nhóc chơi đi chị nhìn 1 lát là biết chơi à. 

- Tùy thôi. 

Thằng nhóc cứ mê mẩn trổ tài trc' mặt nhỏ, 5p sau ... 

- Này nhóc, điện thoại em vào mạng đc hông? _ Nhỏ dịu dàng hỏi khéo. 

- Tất nhiên. 

- Thế có vào google đc không? _ Nhỏ hỏi tiếp. 

- Chị rõ là ngớ ngẩn, vào mạng đc chẳng lẽ lại không vào đc google. _ Nhóc lắc nhẹ cái đầu. 

Trúng phóc ý nàng, nhỏ tấn công tiếp. 

- Nhóc cho chị mượn vào google 1 tý đc hông? _ Giọng nhỏ nài nỉ nghe ngọt xớt. 

- Em biết ngay chị có mục đích mà, chị là người xấu, ứ chơi với chị. _ Thằng nhóc quay ngoắt sang 1 bên. 

- Đâu có, tại chị đang có việc rất cần vào đó, hix hix , giúp chị đi, rùi chị mua kem cho nhóc ăn, nha nha _ "Thằng nhóc này không dễ như mình tưởng"- Nhỏ suy nghĩ trong đầu. 

- Em là đàn ông không ăn mấy thứ ẽo uột ấy. 

Ôi trời ! Đàn ông chưa dậy thì :-s , chắc đầu thằng nhóc này phải tới 37 độ nhỉ 

- Thế chị đấm bóp cho nhóc đỡ mỏi lưng nha. _ Nhỏ liền lấy 2 tay đặt lên vai thằng nhóc. 

- Thôi, thế này đi, win em đi, em cho mượn. _ Thằng nhóc quay mặt lại chỉ tay vào iphone. 

- Trò thục bida này chị không biết chơi, sao win nổi, nhóc pro thế cơ mà. _ Nhỏ lại nịnh khéo, thằng nhóc ham nói ngọt nên phải quyết để nó lọt bẫy mới thôi. 

- Để em chơi trc', chị nhìn rùi ván sau chị chơi, chấp chị 3 quả, hậu hĩnh quá rồi nhé. 

- Ừ thôi cũng đc. _ Nhỏ đành ngậm ngùi đồng ý đại vậy. 

Thằng nhóc thục cái quái gì lâu ghê, mất tới 7p, nhỏ cứ liên tục nhìn đồng hồ lòng cứ nôn nao. 

- Win rồi , haha , em win rồi, chết chị nhá. _ Thằng nhóc cười khoái chí. 

- Nhóc win rồi thì giờ chị win là huề nhau à? 

- Cho chị thục 4 trái mà không win là em thắng, ok? _ Nhóc này chơi điếm ghê. 

- Ok, đưa chị _ Nhỏ cứ ngồi ngẩn ra không biết kéo cây làm sao. 

- Chị kéo cây xuống thế này rùi thục mạnh vào những quả trên kia là đc _ Thằng nhóc chỉ cho nhỏ cách chơi. 

- Thế này à? _ Nhỏ đưa tay kéo thật mạnh, ai ngờ đầu ... 

- " 9 ball sunk" ... U win _ Mới 1 quả một mà màn hình hiện ra những dòng chứ ấy. 

- Ố zè, chị win , chị win kìa , ye ye ye _ Nhỏ nhảy cẫng lên zui sướng. 

- Thật vô lý _ Thằng nhóc mặt cứ hầm hầm như thịt bằm nấu cháo. 

- Nam tử hán đại trượng phu, giữ lời đi nào. 

- Này ... chị chỉ may mắn thôi đấy. _ Nhóc lẩm bẩm. 

- Nhóc vào google tìm dùm chị tên " Hyo Jang Jun", bên phần hình ảnh ấy. 

Thế là thằng nhóc ngoan ngoãn bấm tìm ông đó theo yêu cầu của nhỏ. Thì ra ông ta nổi tiếng giữ dội ghê, tờ báo nào cũng khen ông ta quá trời. Nhỏ cố gắng nhìn thật kĩ mặt ông ta. 

- Này nhóc, nhóc nhìn dùm chị trong sân bay này ai giống ông này thì kêu chị với _ Lại nhờ vả đợt 2 rồi đây. 

- Ông này á? ừ để em tìm cho. 

Và thế là nhỏ chịu trách nhiệm nhìn phía bên trái, thằng nhóc chịu trách nhiệm tìm phía bên phải,10p sau: 

- Kìa ! Phải ông ta kia không chị? _ Thằng nhóc giựt áo nhỏ. 

- Đâu đâu ? _ Nhỏ lật đật quay mặt lại nhìn. 

Thế là 2 chị em vừa nhìn hình ảnh trong điện thoại vừa đối chiếu xem đúng không? 

- Á à ! Chính xác rồi, cảm ơn nhóc, chị đi nhé. _ Nhỏ vui mừng dzọt lại bám lấy ông đạo diễn tìm cách nói chuyện. 

Ông đạo diễn không biết tiếng việt chỉ dùng toàn tiếng hàn hoặc tiếng anh khi giao tiếp thôi, nhỏ cũng là 1 dân kinh tế đối ngoại giỏi nên vấn đề tiếng anh thì vô tư đi. Nhỏ đi theo năn nỉ ông ta và giải thích tất cả những lý do để mong ông ta thay đổi ý kiến nhưng ông ta vẫn kiên quyết không đồng ý, vì ông ta xem đó là sự coi thường mình. 



Ko chịu bỏ cuộc, nhỏ vẫn luôn miệng nói không ngừng, thế nhưng ông ta vẫn cứ kênh kênh cái mặt bước đi. 

" Còn 5p nữa chuyến bay từ Việt Nam qua Hàn Quốc bắt đầu khởi hành, xin quí khách vui lòng chuẩn bị lên máy bay...". 

Cơ hội của nhỏ chỉ còn lại đúng 5p ngắn ngủi, năn nỉ hoài không đc, nói hoài cũng bằng thừa.Nhỏ khùng lên rồi ... nhịn hết nổi cái lão già khó tính này rồi.1 ăn cả, 2 ngã về không, nhỏ quyết định làm liều. 

Nhỏ đứng sừng sững trước cửa soát vé để lên máy bay rồi quát ầm ĩ lên. 

"Do you have the heart ?? Working stiff as you as well director best of Korean? I think u"re not worthy to that title... U"re ... U're ..." 

Tự nhiên nhỏ quên mất từ "ích kỷ" tiếng anh nói như thế nào , nhỏ lẩm bẩm ... 

- Sneapy có phải ích kỷ không ta? Hay là Sneaky , hix hà _ Nhỏ quay mặt đi, nghiến răng và vỗ bịch bịch vào đầu . 

"...U"re a sneapy, bad man, I hate U , hate U , hate U." 

Tiếng việt đc dịch như sau: 

" Ông có trái tim không hả? Làm việc cứng nhắc như ông mà cũng là 1 đạo diễn nhất Hàn quốc sao ? Tôi thấy ông không xứng với danh hiệu đó , ông là đồ ... đồ ích kỷ,đồ xấu xa, tôi ghét ông, ghét ông, ghét ông." 

Nhỏ không biết chửi thế có chính xác không nữa nhưng bí quá làm đại luôn , vừa xả đc hết cục tức xong nó quay mông đi về mặc cho ông ta đang ngẩn người ra, đơ như cái cơ. 

Đây là lần đầu tiên ông ta bị 1 nhoắt con mắng xối xả vào mặt, hơi bất ngờ ... vài phút sau ông ta bật cười, ông ta cười hô hô đến nỗi ai cũng dòm lại nhìn xem ông này có bị điên không? 

... 

Nhỏ về lật từ điển ra dò xem mình chửi có đúng không? 

- Ôi má mì ơi ! Sai mất rồi , không phải "Sneapy" mà phải là "Sneaky" mới đúng, wê quá wê quá _ nhỏ lăn lóc trên giường và đấm xối xả xuống nệm. 

Ngay buổi chiều hôm đó anh quản lý của Việt nhận đc 1 thư mời và 1 tấm thiệp. Anh vội đưa Việt xem, thì ra đó là tấm giấy mời qua Hàn quốc đóng phim. Cả mấy anh em nhìn nhau khó hiểu không biết vì sao? 

Vội lật tấm thiệp ra xem, trong đó ghi đúng 1 dòng chữ : 

"Your girlfriend is very interesting." 

Vẫn chưa hiểu chuyện gì đã xảy ra, sao ông lại khen nhỏ ? Việt vội đi điều tra ... Biết đc hết ngọn ngành Việt vui mừng chạy đến nhà nhỏ , bấm chuông ... Nhỏ vừa bước ra thì Việt đã ôm chầm lấy nhỏ thật chặt và không ngừng nói . 

- Cảm ơn nhóc , cảm ơn nhóc thật nhiều .. 

- Anh bị sao đấy? cảm ơn gì ?Mọi người đang nhìn kìa ... bỏ ra _ Nhỏ cố đẩy Việt ra để tránh ánh mắt chú ý của mọi người nhưng sức nhỏ như con nhái thế kia thì làm đc gì ai . 

- Kệ họ , anh đang rất vui ... hihi _ Việt cứ ôm chặt nhỏ nhăn răng cười khì khì. 

- Nhưng chuyện gì? 

- Nhóc nhìn nè _ Việt đưa tấm thiệp cho nhỏ xem. 

- Ủa ! cái gì đây? vậy là sao? _ Nhỏ đần mặt ra không hiểu gì cả. 

- Ông đạo diễn Hàn quốc đó, ông ta cho anh cơ hội đóng fim bên đó rồi _ Khuôn mặt Việt rạng ngời. 

- Thật không? Em chửi xối xả vào mặt ông ta mà, kỳ vậy trời? _ Nhỏ vẫn thơ thẩn. 

- Vì nhóc đấy , cảm ơn nhóc nhiều, hì hì. Nhóc đã chửi ông ta sao? 

Thế là nhỏ thuật lại nguyên văn nhỏ chửi ông ta và Việt và nhỏ có nguyên 1 tràng cười đến vỡ bụng. 

Hôm nay , nhật ký sẽ được nhỏ tâm sự điều gì đây? 

" 11/11/09. 

Mày ! Hôm nay vui dã man luôn,cuối cùng tao cũng đã làm đc 1 điều gì đó cho anh Việt, hehe . Tao không ngờ ông già đấy lại khoái bị chửi,tao thật sự cảm ơn ông ấy đã cho anh Việt 1 cơ hội và cũng cảm ơn anh Việt đã hi sinh những điều thật to lớn cho tao trong mấy tuần bị bệnh.Pái pai mày nhé con vi rút đáng ghét . 

Hôm nay tao nhận ra 1 điều : "Điều không thể sẽ là điều có thể" ^^ "


Thời gian cũng thấm thoát được 2 năm. Việt vẫn chưa chắc chắn đã nắm chặt đc tình cảm của nhỏ về mình chưa? Việt cứ cố gắng , cố gắng thật nhiều để chinh phục trái tim nhỏ 1 cách tuyệt đối. 

Hôm nay là ngày 07/07/2011. 

4h sáng Việt mới hoàn thành xong cộng việc, ngay sáng sớm tinh mơ hôm đó Việt đã quyết định làm 1 chuyện. 

6h sáng, Việt 1 mình ra mộ Nam, hình như cậu đang muốn làm 1 điều gì đó để có thêm động lực cho mình. 

- Chào anh bạn ! Hôm nay tôi muốn đến thăm anh. Anh hơi bất ngờ phải không? Tôi chỉ muốn ra đây nói với anh vài điều... 

- Từ lúc bắt đầu cho đến tận bây giờ, tôi luôn xem anh là đối thủ của mình. Tôi sẽ cạnh tranh với anh đến cùng, tôi nhất định sẽ đem lại hạnh phúc cho An thay anh, hãy nhớ kỹ điều đó. Nếu anh muốn An hạnh phúc thì hãy ủng hộ tôi, nhớ nhé. 

- Tôi chỉ muốn anh nằm sâu 1 góc trong trái tim An như 1 kí ức đẹp, phần còn lại sẽ thuộc cả về tôi. Đừng nghĩ tôi quá tự tin, tôi sẽ chứng minh cho anh thấy, tôi biết anh sẽ hiểu tôi mà phải không? _ Việt đứng nói bằng 1 giọng đầy kiên quyết, như 1 lời khẳng định với Nam. Việt đang quyết tâm hơn 1 cách cao độ để dành trọn trái tim nhỏ về mình. 

Những hạt mưa bắt đầu lác đác rơi ... 

- Thôi chào anh , hẹn gặp lại _ Việt quay bước đi, lặng lẽ dạo trên con đường đầy những hạt mưa lất phất rơi. 

--------------------------- 

9h sáng,bác đưa thư gõ cửa nhà nhỏ và đưa cho nhỏ 1 phong bì hồng thật xinh xắn. Nhỏ bất ngờ mở ra xem, đó là tấm vé hạng nhất đi xem buổi biểu diễn ca nhạc "Sweet Love" tối nay vào lúc 7h, nhỏ nhìn lại lần nữa, trong phong bì còn đính kèm thêm 1 tấm thiệp nhỏ với lời nhắn : 

"Hi nhóc , có lẽ làm thế này nhóc sẽ bất ngờ nhỉ? Nhưng hôm nay là ngày đặc biệt và anh cũng muốn làm nó theo 1 cách đặc biệt. Tối nay hẹn gặp nhóc ở trước cửa nhà vào lúc 6h, hãy đón nhận những bất ngờ này và luôn mỉm cười nhóc nhé !!!" 

Nhỏ mỉm cười khó hiểu về những điều Việt vừa làm nhưng bất ngờ sẽ còn kéo dài dài cho đến buổi ca nhạc tối nay cơ. Chờ xem !!! 

Mới cầm phong thư vào nhà được 10p, bỗng ở ngoài lại có tiếng gõ cửa tiếp, nhỏ lại lon ton ra xem ai? 

Thì ra đó là 1 đoàn người ăn mặc chỉnh chu, gọn gàng đang đứng trước 1 chiếc xe hơi màu đen tiến lại gần nhỏ. 

- Chào An , hôm nay tụi anh được nhiệm vụ là phải đưa em đến 1 vài nơi như dự kiến, mời em theo chúng tôi. _ Mấy thanh niên mỉm cười nhẹ nhàng đáp. 

- Ơ! Nhưng mấy anh là ai? sao biết nhà tôi? _ Nhỏ đần người ra. 

- Em cứ đi rồi sẽ biết . 

- Ko đi, thật vớ vẩn, mấy anh nhầm người rồi, chào nhá _ Vừa dứt lời nhỏ quay ngoắt vào nhà, định đóng cửa thì mấy anh chàng lực lưỡng chạy lại bế nhỏ chui tọt vào xe. 

- Này ! mấy người làm gì đấy, buông tôi ra, tôi đã bảo mấy anh nhầm người rồi mà, có điếc không? _ Nhỏ dẫy dụa. 

- Ko nhầm đâu, em đừng lo _ 1 anh thanh niên đẹp trai từ tốn trả lời. 

Và thế là họ đưa nhỏ đến những nơi cần phải đến ... Bắt đầu và bước chân vào 1 tiệm spa sang trọng nổi tiếng nhất Sài gòn , hình như tất cả đã đc sắp đặt từ trước. Vào trong đó nhỏ đc chăm sóc da, mát xa mặt và đc làm đủ thứ mà trước giờ chưa bao giờ nhỏ thèm vào. Có chống cự đến đâu thì nhỏ vẫn không trốn thoát đc mấy anh thanh niên to con đó. 

Thế là nàng phải ngoan ngoãn làm theo mọi điều họ sắp đặt. 


Kế tiếp nhỏ đc đưa đến 1 tiệm làm tóc cũng không kém phần sang trọng, ở đây chỉ chuyên làm tóc cho những ca sĩ nổi tiếng và khách V.I.P mà thôi. 

Nhìn mái tóc mình bị đối xử nào là dao kéo, nào là máy uốn tóc, máy hấp dầu ... vân vân và vân vân . Nhỏ chã muốn mái tóc dài mượt của mình bị hành xử với những dụng cụ chết tiệt đó nhưng tay chân nhỏ bị giữ lại mất tiêu rồi. :-s 

Ngậm ngùi nuốt cục tức chứ biết làm gì giờ??? 

.... 

Đúng 3h chiều, chiếc xe màu đen chở nhỏ về tận nhà, cứ tưởng sắp đc thoát nạn, ai dè 1 đám người nữ đang cầm mấy thứ hộp cồng kềnh đứng trước nhà, hình như họ đứng đợi nhỏ cũng khá lâu rồi. 

- Lại là gì nữa đây? _ Nhỏ hơi nhăn nhó. 

- Hi An ! tụi chị được nhiệm vụ phải tới đây chăm sóc nhan sắc cho em. Bây giờ chúng ta vào thôi kẻo trễ. 

- Vào đâu là vào đâu? Đây nhà tôi mà, mấy chị hâm à? Cái quái gì đang xảy ra thế này??? _ Chợt nhớ tới lời nhắn của Việt nên lát sau nhỏ cũng đồng ý cho mấy chị kia vào nhà. 

Vừa bước vào tới phòng, 3-4 chiếc hộp to tướng đặt ngay xuống nền nhà rồi họ kéo nhỏ lại bàn trang điểm và bắt đầu ... 

1 người chịu trách nhiệm make-up , mất khoảng 1 tiếng đồng hồ mới xong được 1 khuôn mặt đầy son phấn đc trang điểm rất tỉ mỉ. 

Người kế tiếp chịu trách nhiệm chải chuốt lại mái tóc. 

1 người nữa lại hị hục vác 1 chiếc hộp quà thật lớn do Việt chọn riêng cho nhỏ, chiếc hộp đc đưa vào phòng và đặt ngay trước mặt nhỏ. 

... 

Đấy là 1 chiếc hộp màu hồng có 1 cái nơ thật to ở giữa, nhỏ tò mò mở ra xem ... 

Wow !!!!! thì ra trong đó là 1 bộ đầm màu trắng ngắn đến đầu gối đc may rất công phu với những họa tiết không quá cầu kỳ, kèm theo đó là 1 đôi guốc cao gót cao cỡ 10cm cùng tông màu trắng với chiếc đầm.Thứ guốc này chưa bao giờ có trong từ điển sử dụng của nhỏ, nhỏ chỉ toàn đi giày thể thao hay giày búp bê thôi .. Thêm 1 chiếc hộp nhỏ màu đỏ phía dưới, đó là 1 bộ trang sức đc làm bằng bạch kim, có đầy đủ cả bông tai, vòng cổ và cả 1 chiếc lắc tay có hình "cỏ 3 lá" đc đúc kết rất cẩn thận. 

... 

Công nhận Việt rất biết cách chọn đồ, anh không chọn 1 bộ trang sức có hình trái tim như cái cặp khác thường làm, anh đặt làm 1 bộ trang sức " Cỏ 3 Lá" vì chắc ai cũng từng biết, cỏ 3 lá là biểu tưởng của tình yêu. 

Nhỏ biết hôm nay là ngày gì , nhưng đâu cần phải làm những việc quái lạ thế này đâu???? 

... 

Từ sáng đến tận 5h chiều không 1 tin nhắn, không 1 cuộc gọi , tất cả đều đc giữ bí mật, nhỏ nghĩ Việt đang muốn dở trò gì đấy và cũng nôn nóng chờ đợi những điều sắp xảy ra tiếp theo. 

Đồng hồ đã chỉ 5h30 , nhỏ đã chuẩn bị xong tất cả mọi thứ, từ việc trang điểm , tóc tai cho đến thay bộ đầm màu trắng, nhỏ cứ ngồi ì trong nhà chờ đợi những điều sắp đến. 

Xong việc mấy chị kia cũng chào tạm biệt rồi về luôn, để lại nhỏ mải miết chờ đợi Việt. 

... 

Trong thời gian đó nhỏ tập tành đi guốc cao gót cho quen không thì vấp té mất, chút nữa đi xem ca nhạc mà bị vấp té thì xấu hổ lắm. Kể ra 1 tiểu thư con nhà giàu mà không biết đi giày cao gót thì lạ quá còn gì... 

Ôi ! Việt làm nhỏ nóng hết cả ruột gạn, bất ngờ gì mà có vẻ to lớn thật. 

Đúng 6h ! 1 chiếc xe hơi màu trắng sang trọng dừng ngay trước nhà nhỏ, tài xế ngồi trong đó là 1 thanh niên cao to đẹp trai ,tên là ... Nguyễn Việt . Anh chàng đã chuẩn bị rất kỹ càng cùng 1 bó hoa hồng to bự cũng cỡ 101 bông đứng trước xe chờ nhỏ xuất hiện. 

Từ cánh cửa màu đen lấp ló 1 tiểu thiên thần đang lon ton bước ra.