Ring ring
Trang chủ

Đọc Truyện Online

Tuyển Chọn Tiểu Thuyết, Tình Cảm Hay Nhất

Hôn nhân bất đắc dĩ

Nó xoa xoa cổ tay rồi nó đi thẳng vào can teen. Mọi người tưởng nó đã thôi nhưng ai dè nó đi ra trên tay 2 cây kem.Mọi người tự động rẽ đường cho nó đi. TRong khi nhỏ kia đã đứng dậy và tiến lại gần hắn. Nhưng hắn ko cảm thấy thương xót gì cả hắn chỉ hoi qua loa: 

- em có sao k? 

- Em đau lắm anh phải đòi lại công bằng cho em. - Nhỏ nhõng nhẽo. 

Hắn chưa kịp mở mồm thì nhỏ Sam đã hét lên: 

- Sally! Đừng làm thế. 

Cả 2 quay lại thì bụp 2 cây kem vị sầu riêng trên tay nó đã được hạ cánh an toàn vào mặt nhỏ. 

- Cô làm cái quái gì zậy? - Hắn hét lên. 

- Đó là sự khoan hồng mà tôi dành tặng cho cô ta - Nó cười khinh bỉ. 

- " chát". Mày dám làm vậy với tao sao? Con rác rưởi - Nhỏ ly vung tay tát nó. 

- Được lắm tôi đã tha cho cô mà cô ko biết điều lại còn dám tát tôi. Lần này thì đừng mong có sự khoan hồng ở đây nhé. Vừa nói nó vừa bước lên tát vào mặt con nhỏ. Con nhỏ kêu hắn nhưng hắn ko dám làm gì vì biết nó đã giận thật rồi. Thấy con bạn mình đánh ác qua nhỏ Sam chạy tới: 

- Mày dừng lại đi. Đánh nữa nó chết bây giờ. 

- Mày bỏ ra. - Nó hét lên. 

- Mày đừng thế mà. Anh ý ko mún thấy mày như thế này đâu. - Nhỏ Sam hét lên. 

- ...... - Nó im lặng nó ko đánh nữa. Nó liền đẩy nhỏ ly ngã ra đất và giẫm chân lên bụng nhỏ. - Coi như cô may mắn lần sau đừng có dại mà đụng vào tôi. Sẽ ko còn nhẹ nhàng như thế này đâu. - nó bước đi đến chỗ Way - Anh giúp tôi đưa nó về nhé. 

Ko kịp chờ way trả lời nó đã bước đi với 1 tâm hồn đau khổ. Để lại đấy là sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người. SAu khi nó đi mấy con nhỏ đàn em chạy đến đỡ Kim Ly dậy. Díu rít hỏi: 

- Chị 222! Chị có sao ko? 

- Chúng mày chết hết ở đâu vậy? - Nhỏ hét lên. 

- Nhất định tao sẽ trả thù. - Kim Ly nói khi mọi người đã tản ra hết. - Dám động vào princess ta đây thì ko yên thân đâu. - NHỏ lẩm bẩm 

SAu khi nó nhờ vả thì Way cũng đưa Sam về. Còn hắn và Vic thì lại rủ nhau đi chơi bời mặc kệ cho nhỏ Kim Ly đang đau đớn gọi tên hắn. Về phần nó, vừa đi ra nó móc ngay con vertu ra gọi cho ai đó. Lúc sau nó ra ngoài cổng thì đã thấy con mui trần quen thuộc. Nó chào chú Ba - tài xế nhà nó rồi kêu chú bắt taxi về. Nó leo lên xe phóng thật nhanh nó đi đến cánh đồng cúc dại mà 2 anh em nó ngày trước vẫn thường đến. Nó ngồi tựa lưng vào gốc cây quen thuộc. Hít 1 hơi dài nó bắt đầu nhớ lại những kí ức ngày xưa. Có 1 con bé 12 và 1 cậu nhóc 13 đang trò chuyện: 

o Sally! - Thằng nhóc goi. 

- J hả Rin? - nó quay sang. 

- Ăn nói với anh thế hả phải gọi là "anh" Rin - Thằng bé bắt bẻ nhấn mạnh chữ anh. 

- Ứ gọi - Nó nhõng nhẽo. 

- Thế thì em cứ ở đây 1 mình nhé anh về đây. - Thằng bé vừa nói vừa đứng dậy phủi quần. 

- Oa oa oa....... Đừng bỏ em mà. Hix. Huuhu. - Con bé khóc òa lên. 

- Thôi đừng khóc. Nha. Ngoan gọi anh đi anh sẽ ko bỏ em - Thằng bé dỗ dành. 

- Uk. Anh Rin. Hihi. - con bé cười tươi. 

- Uk. Thế có phải ngoan ko? Cứ làm anh phải dở độc chiêu ra cơ. Phạt em vì cái tội đó - Thằng nhóc tên Rin vừa nói vừa xông vào thọc lét nó. 

- Hahahahha. Em...haha....biết lỗi rồi....haha tha cho em đi - Con bé vừa cười vừa nói. 

- Thôi tạm tha cho em vậy. - Thằng bé dừng động tác. - Sally này! - thằng bé gọi. 

- Dạ - Con nhỏ quay sang nhìn. 

- Anh yêu em - thằng bé hét to. 

- Ủa. Cái đó ai chả biết. - Con nhỏ ko tỏ vẻ ngạc nhiên - Em cũng yêu anh mà - Nó cũng hét to. 

- Vì thế em ko được bỏ anh đâu nhé. - Thằng bé nhìn nó. 

- Nhưng em còn phải lấy chồng mà. - Con bé nhăn mặt. 

- Thì anh có bảo ko cho em lấy chồng đâu. Ngốc - thằng bé xoa đầu con nhỏ. 

- Anh ngốc ý - con bé chu môi đáng yêu. 

- Em hứa đi - thằng nhỏ nói. 

- Em hứa - nó giơ tay thề thốt. - Anh cũng hứa đi. 

- Uk. Anh hứa sẽ ko bao giờ bỏ em gái iu của nah. Hihi. - thằng nhóc thề chắc nịch. 

Nhớ đến đây nước mắt nó bắt đầu rơi nó hét lên: 

- Anh đã hưa ko bao giờ bỏ em cơ mà. Sao anh ko dữ lời hứa vậy? Sao anh lỡ bỏ em mà đi. Anh thật độc ác lời hứa đó chả nhẽ ko có 1 chút trọng lượng gì trong anh sao? Anh có biết em rất đau khổ ko? Em rất day dứt vì em vì em anh mới chết. Anh có biết ko?Bao năm qua em đã hi vọng rằng anh vẫn còn sống nhưng có lẽ đó chỉ là mơ mộng. Bao nhiêu hi vọng trong em đã vụt tắt anh có biết ko?Rin em gét anh!!!! 

Sau 1 hồi hét lên nó ngồi đó bờ vai nó run run. Nó khóc nó khóc thật nhiều. Nó cần một bờ vai để tựa vào đó. Nhưng giờ đây thì chả có ai cả. Nó đau khổ nó bùn bã. Cho đến khi nó ngất đi thì nó chả biết gì nữa. Nhá nhem tối nó mới tỉnh dậy nó vội vàng đứng dậy đi về nó sợ mọi người lo lắng cho nó. 

Ra đến xe nó thấy lành lạnh chợt nhận ra trên người chỉ còn chiếc áo ba lỗ mỏng manh. Nó ấn nút đóng trần lại rồi phóng nhanh về nhà. Vừa mở cửa ra nó đã thấy ông Quang đi di lại lại nó lên tiếng: 

- Bác Quang. Có chuyện gì vậy? 

- Ôi! Cô chủ cô đi đâu từ sáng tời giờ vậy? - ông chạy cầm lấy tay nó hỏi han - Mà người cô có mùi gì vậy? Ngửi như mùi sầu riêng vậy? Ai làm cô chủ ra nông nỗi này? - Ông hỏi 1 thôi 1 hồi. 

- Bác hỏi từ từ thôi. Cháu vừa mới đi dạo 1 tí cho khuây khỏa đầu óc. Còn cái mùi này hả? hi. Cháu bị người ta hất vô người đó. - Nó trả lời ông từng câu 1. 

- Ai? Ai đã hất vào người tiểu thư vậy? Cậu chủ ko bảo vệ cô sao? - Ông Quang mặt tỏ rõ thái độ bực tức. 

- Cháu ko sao đâu. Cháu đã dạy cho cô ta 1 bài học vì cái tội dám đụng đến Diệp Ngọc cháu rồi. Vì vậy bác đừng lo lắng quá. Nha. - Nó cầm tay ông nũng nịu. 

- Thôi được rồi. Cô chủ đi tắm đi - Ông cười hền nhìn nó. 

- Yes. Sir - Nó cười tươi nó ko lạnh lung với ông vì nó coi ông như người nhà vậy. 

Đi đến cầu thang nó bắt gặp hắn đang đi xuống. Hắn buông lời mỉa mai nó: 

- Ui chao! Cái mùi gì mà kinh tởm vậy? Sao lại tha cái mùi chuột chết này về nhà thế cơ chứ. Mấy người đâu lấy nước hoa r a xịt quanh nhà cho tôi ngay. - Hắn vừa nói vừa bịt mũi. 

- .......... - Im lặng. 

- Chắc là có người thấy thơm quá lên mới xịt nó từ trên xuống dưới đây mà. Nhưng thích thì cũng phải biết giữ ý tứ chứ. Nhà đông người chứ có phải có 1 mình đâu mà làm vậy? - Hắn thấy nó im lặng thì cứ được đà lấn tới. 

Nó ko nói gi. Nó bước thẳng vào phòng. Vớ vội lấy bộ quần áo rồi phi vào nhà tắm. Nó gội đi gội lại nhìu lần thì tóc nó mới bay được hết cái mùi thơm " nồng nặc" đấy của Sầu riêng. Xong nó chui vào bồn và ngâm mình trong đó. Nó suy nghĩ đến những lời nói của hắn nó thấy hắn thật đáng khinh bỉ. Sau 30' ngâm mình trong bồn bây giờ người nó đã hết cái mùi của nợ đó và thay vào là mùi thơm thoang thoảng của sữa tắm pháp. Nó nhanh chóng mặc quần áo và bước xuống phòng ăn với vẻ mặt lạnh lung nhất có thể. Thấy nó hắn lại bắt đầu: 

- Người đâu mà lề mề dữ. Cô định cho tôi nhịn đói đấy ak? 

- ........... - Nó im lặng ngồi vào bàn ăn. 

- Này cô bi điếc hả? - Hắn hét lên nó vẫn im lặng. 

- Cô bị thiểu năng trí tuệ hả? Hay cô ko hỉu tiếng người? - Hắn mạt sát nó - Cái loại người như cô ko xứng làm vợ của tôi - Hắn nhếch mép cười. 

- " choang" - Cái bát trong tay nó hôn đất vỡ tan tành làm tất cả người làm trong nhà phải giật mình chạy ra - Ngậm mồm lại nếu ko muốn tôi nổi điên - Nó lạnh lung nói. 

- Coi bộ cô có uy lực quá nhỉ? Cô là cái thá gì mà dám nói thế với tôi ngay trong ngôi nhà của tôi hả?? - Hắn nổi giận. 

- Vợ anh. Ít nhất trên danh nghĩa tôi cũng là vợ anh. Và tôi có cái quyền được nói thế với anh. - Nó cười nửa miệng. 

- Tôi ko chấp nhận cô - Hắn hét lên. - Biến ra khỏi nhà tôi ngay - Chỉ tay vào mặt nó. 

- Muốn đuổi tôi hả? Vậy thì hãy hỏi ý kiến của ba mẹ anh đi nhé. - Nó nhếch mép đứng dậy bước đi để lại 1 cái đầu đang tức xịt khói. - Cô tư ơi pha cho con 1 cốc nước gừng nhé. Cô mang lên phòng con nha. 

- Dạ vâng thưa cô chủ. - Người đàn bà tên Tư vội chạy đi pha nước cho nó. Mọi người làm cũng tản ra nếu ko muốn bị hắn cho ăn vạ lây. 

Nó bước lên phòng mà trong lòng ko khỏi tức giận hắn cũng vậy " cô cứ chờ đấy" hắn nghĩ thầm. " Anh là cái thá gì chứ" nó nghĩ. Tự dưng nó thấy hơi lạnh nó nhảy lên giường quấn chặt chăn mà vẫn thấy lạnh. Người nó run cầm cập vậy nó sờ lên trán thì thấy nóng quá " sốt rồi" nó nghĩ. Chờ cô Tư lâu quá nó đánh liều đứng dậy đi xuống nhà. Vừa đến cầu thang nó gặp hắn cũng đang bước lên.Nó lạnh lung trả nói gì nó chỉ gọi to: 

- Cô........... - Nó bất ngờ xỉu may mà có hắn đỡ kịp ko nó đã phải khâu mấy mũi ở đầu rồi. 

- Này cô làm sao vậy? Này tỉnh dậy đi. - Hắn vỗ vỗ má nó. - Ông Quang gọi bác sĩ mau. - Hắn hét lên. 

10' sau bác sĩ đã có mặt ở nhà hắn. Ông vào khám rồi quay ra bảo với ông quản gia: 

- Tiểu thư ko sao đâu. Chỉ là bị sốt do dầm nước lâu và ở ngoài trời lạnh thôi. Tôi đang chuyền nước. Ngày mai sẽ đỡ ko cần phải lo lắng quá. 

- Vâng. Cảm ơn ông. - Vừa nói ông vừa bảo người tiễn bác sĩ Trung ra - bác sĩ của nhà hắn. - Cậu chủ đâu? - Ông hỏi. 

- Chúng tôi ko rõ bế cô chủ lên đây rồi cậu chủ về phòng thì phải ah - 1 ng trả lời. 

- Cậu chủ - Ông Quang gõ phòng hắn. 

- Chuyện gì vậy chú Quang? - Hắn hỏi. 

- Cô Ngọc ko sao chỉ là bị sốt 1 chút ko có gì đang lo ngại ạh - Ông báo cho hắn biết. 

- Ko cần báo tôi ko wan tâm. - Hắn nói vọng ra. 

- Vâng. - ông trả lời rồi bước đi. 

Sau khi thay khăn cho nó mọi người đều đi ngủ hết. Chỉ còn 1 người là vẫn ngồi đó suy nghĩ. Và ko biết làm sao mà người đó lại mở cửa và bước vào phòng nó ( hắn nhé bà con). Hắn ngồi xuống bên nó nhìn kĩ vào khuân mặt nó. " Cô ta thật đẹp giống y thiên thần vậy. còn đẹp hơn cả Linh 

Đan nữa." Hắn nghĩ. " Trời mày làm gì vậy? Sao lại đem Linh Đan ra so sánh với cô ta chứ" Hắn tự thưởng cho mình 1 cái cốc đầu và đang định đứng dậy thì: 

- Đừng đi mà... Em xin anh - Nó nói mê. 

- Trời cô làm gì vậy bỏ tay ra. Điên hả - Hắn nói. 

- Rin... đừng bỏ em... Rin ak... Em xin anh đó..huhu - Nó vẫn níu tay hắn. 

- Trời thì ra là nói mơ. Cô ta khóc sao? Mà Rin là ai nhỉ. Người iu cô ta chăng? - Hắn tự chấp vấn mình và cảm thấy lòng hơi nhói khi nghĩ nó có người iu. 

Nó đã thôi ko nói mơ. Hắn nhẹ nhàng gỡ tay nó ra đặt vào trong chăn rồi bước về phòng mình với những suy nghĩ vẩn vơ 

Nhân vật mới: Lưu Gia Nhi ( Windy) 16t, cao 1m74 là chị em kết nghĩa đồng thời là cánh tay phải đắc lực của nó. Tính tình ngang ngược ko coi bọn con trai ra tí nào rất hợp ý với nó. Rất giỏi võ (hơn cả nó) là con gái ông chùm mafia. 

Sau khi nhai xong 2 tiết văn của ông thầy khó tính mà ko có nhìu chiến tranh xảy ra. Nhỏ Sam chạy đến gọi nó dậy và lôi cả 2 đứa xuống căng - teen. Vừa bước chân vào đến cửa căng - teen thì cái giọng chua như giấm của ai mà mọi người cũng biết đó vang lên: 

- Ui! Cái trường này thành lập hội rẻ rách từ bao giờ thía? 

- Biến. - Nó nói. 

- Nếu tao nói ko? - Nhỏ ly nhơn nhơn nói. 

- Tự biết hậu quả - Sam nhéch mép. 

- Ôi! Sợ quá. Chúng mày ra sân sau tao nói chuyện - Nhỏ hất hàm ra lệnh. 

- Đi thì đi - Windy vừa nói vừa kéo tụi nó đi. 3 đứa tung tăng nhí nhảnh như con cá cảnh. 

- Đúng là cái lũ điên sắp chết đến nơi mà còn tỏ ra vẻ hồn nhiên. - Nhỏ Kim ly nói giọng mỉa mai 

Chúng nó ko nói gì vẫn nói cười rất vui vẻ. Một lúc sau ko bít nó nói gì mà nhỏ Windy nhà ta lôi con nokia N80 ra gọi cho ai đó: 

- Đại tỉ có lệnh tập trung. Sân sau trường Kirin. Nhanh đại tỉ cho mọi người 10'. 

- Vâng. Thưa tam tỉ. - Đầu dây bên kia trả lời. 

Bên chỗ hắn 3 người đang ngồi chơi thì có 1 tên chạy đến thở hồng hộc nói ko ra hơi: 

- Anh......hộc.......kevil..hộc! 

- Có chuyện gi? Từ từ nói anh nghe xem nào - Hắn nhẹ nhàng nói. 

- NHỏ kim ly dẫn 3 học sinh mới vào lớp anh ra sân sau nói chuyện rồi ak! - Tên này sau khi lấy lại được bình tĩnh nói với giọng lễ phép. 

- Ôh. Có kịch hay để xem rồi. Let's go! - Vic và Way cùng đồng thanh. 

Nói xong 3 tên kéo nhau ra sân sau để kệ tên nhóc vừa chạy vào đứng đấy ngơ ngác ko hiểu chuyện gì đang sảy ra. 

Tại chỗ của bọn nó. Vừa ra đến nơi nhỏ Kim Ly liền vỗ tay 3 cái tức khắc 1 lũ con trai con gái, bê đê đồng bóng khoảng 50 chục đứa kéo nhau ra xếp hàng. Chúng nó coi như sự xuất hiện của bọn kia ko có nghĩa lí gì nên 3 chị vẫn tươi cười nói chuyện. Được khoảng 2 phút hơn chính xác 2' 32 giây thấy bọn nó coi mình như ko khí nhỏ Kim Ly tức giận rú lên: 

- 3 con kia! Ra đây tao pảo 

- Đừng có mà giở cái giọng ra lệnh đấy ở đây. Chúng tôi ko phải ô sin hay người hầu nhà cô đâu. - Sam nói. 

- Ô hay. Thì tao có bảo chúng mày là ô sin hay người hầu của tao đâu. Mày tự nhận đấy nhé. Hâhaha. - Nhỏ kim ly đắc trí cười man rợ. 

Biết mình nói hớ Sam liền im lặng thấy thế nó liền nên tiếng cứu nguy: 

- Chúng tôi là người hầu của cô hay cô là người hầu của chúng tôi hả? Nếu mún làm người hầu của chúng tôi thì về tu thêm 10 năm nữa đi nhá. Mà từng đấy thời gian tu luyện chỉ đủ cho cô kiếm được cái việc cọ nhà hay lau chuồng xí mà thui. Haha. 

- Mày........ - Nhỏ ly tức giận nói. 

- Sao? - Nó cười nửa miệng hỏi. 

- Mày thích chết hả? - Nhỏ ly nói - Đã thế thì tao sẽ cho mày toại nguyện. Chúng mày lên - Nhỏ hét. 

- Tép riu - Windy nói. 

Cả lũ đang xông lên thi chợt khựng lại vì có khoảng 10 chiếc mô tô phân khối lớn đang lao về phía chúng. Đồng loạt 10 chiếc xe dừng lại 20 người cởi mũ đứng ngay ngắn và tất cả cùng đồng thanh: 

- Đại tỉ, nhị tỉ, tam tỉ! 

- Chào mọi người! - Nó nói với mọi người - Stars. - Quay sang nhỏ kim ly. 

Nó vừa dứt lời thì tức thì 20 người kia xông lên dần cho cái lũ ko biết trời cao đất rộng kia một trận tơi bời. Vì là 1 cái lũ ẻo lả nên chả mấy mà đàn em của nó xử lí xong. Đến lúc này thì nhỏ ly tái mét, mặt cắt ko còn giọt máu ko dám mở mắt ra nhìn thử xem cái lũ sâu bọ kia thế nào. Nó cười khuẩy tiến lại gần nhỏ: 

- Tôi chưa thíc chết đâu đời còn dài mà. Thượng đế đã cho tôi sinh ra trong cuộc đời này thì hà cớ gì mà tôi phải chết. Đúng ko? Nhưng nếu cô thíc sự chết chóc như vậy thì tôi đây cũng nào dám ngăn cản. Nhỉ? 

- Mày ........con khốn. phụt - Nhỏ ly chửi nó và nhổ nước bọt vào mặt nó. 

- " chát" Mày vừa làm gì với đại tỉ vậy? - Windy tức khí xông lên. 

- Hahaha - Nhỏ kim ly cười lớn - Đáng chết ! Đáng chết! 

- Cô sinh ra trong cuộc đời này có lẽ là 1 sự nhầm lẫn lớn của thượng đế. Vì thế tôi sẽ giúp thượng đế xóa đi cái sự sai lầm vốn có này. Vào - Nó vẫy tay. 

Tức thì mấy đứa đàn em xông vào đấm đá nhỏ ly túi bụi. Tụi ẻo lả kia nhìn thấy cũng đành làm ngơ vì tụi nó chưa muốn chết. Nhỏ ly liên mồm chửi rủa nó nó chỉ cười khẩy tay cầm cái khăn lau mạnh lên mặt. Được 1 lúc nhỏ ly dường như ko chịu đựng được nên xỉu. Nhưng ko vì thế mà nó dừng lại nó kêu người mang nước đến, ko thương tiếc dội thẳng vào đầu nhỏ Ly. Quả ko sai nhỏ Ly tỉnh dậy và típ tục buông lời phỉ báng nó. Nó ko quan tâm bước đến gần nhỏ Ly và nói: 

- Cô biết GWS ( great white shark hay còn gọi là cá mập trắng) chứ? 

- Sao tao ko biết? Chỉ có mấy con quê mùa như mày mới ko biết thôi. - Nhỏ nhếch mép mỉa mai. 

- Thế cô có biết người đứng đầu nhóm đấy là ai ko? - Như ko để ý đến sự mỉa mai nó hỏi tiếp. 

- Sao lại có đứa ko hỉu biết như mày nhỉ? Để tao đây nói cho mày biết nhé. Người thứ nhất có cái tên là: Nữ thần( goddess), cô ta là đại tỉ của nhóm. Với sự thông minh nhanh nhạy và óc quan sát nhạy bén cô ta luôn là người thấu đáo tình hình rõ nhất. Tiếp theo là Ngọc nữ ( pearl women) nhị tỉ của nhóm. Là cánh tay trái đắc lực của nữ thần, bên ngoài thì tỏ ra yểu điệu thục nữ nhưng thực chất bên trong lại là 1 con cáo gi........ - Nhỏ đang thuyết trình thì bỗng nó và Windy cười lớn: 

- Hahaha. - Mặt cả 2 đỏ lên vì cười 

- Mày cười cái gi? - Nhỏ Sam điên tiết. 

- Uk. Thui ko cười nữa cô nói tiếp đi - Nó quay qua nhỏ kim lykhi nhìn thấy cái mặt đỏ lên vì ngượng kia. 

- Đúng là lũ điên.... Nghe tiếp đây với cái dáng vẻ đó cô ta đã diệt được bao nhiêu quân địch mà ko phải tốn nhiều sức lực. Và người cuối cùng là Gió thần ( wind god) tam tỉ của nhóm và cũng là người nhỏ tuổi nhất nhóm. Nhưng ko vì thế mà sức thu hút của co ta bị thu giảm vì cô ta rất giỏi võ hơn cả Nữ thần, nên cô ta là cánh tay phải đắc lực của nhóm... Nhưng họ chưa bao giờ để lộ mặt nhất là Nữ thần. 

- Cô cũng có vẻ am hiểu quá nhỉ? - Sam liền hỏi nhỏ. 

- Trên cái đất nước này thì có ai ko bít đến GWS chỉ có lũ quê mùa như chúng mày mới ko bít thui. Haha. - Nhỏ cười lớn cho dù mồm vẫn đang bị đau. 

- Nếu thế thì tụi này cũng ko ngần ngại mà nói thẳng cho cô biết 3 người mà cô vừa nhắc đến chính là tụi tui đó. Sao? Bất ngờ ko? - Nó mỉa mai hỏi. 

- Ko. Ko thể nào sao lại thế chứ mày đang lừa tao phải ko? Hahaha mày mà là nữ thần thì tao là mẹ của nữ thần quá. Haha. - Nhỏ Ly ko tin cứ cười mình. 

Ko nói gì nó rút trong túi áo ra 1 chiếc móc có 1 chiếc răng cá mà chỉ người trong hội mới có nó ném thẳng vào mặt nhỏ Ly giận giữ: 

- Vậy giờ cô đã tin chưa? Tin rồi thì tui đây cũng chả còn gì để nói nữa. Chúng mày xử lí cho chị đừng đánh chết là được. Làm xong nhớ thu dọn sạch sẽ. - Nó nói rồi bước đi. 

- Vâng. Thưa đại tỉ. - bọn đàn em nói. 

- Nữ thần ..... xin tha..tôi bít lỗi rùi. - Nhỏ Ly ríu rít xin tha. 

- Game over! - Nó nói vọng lại. 

Nó khoát tay chuẩn bị bước đi thì có 1 giọng nói quá đỗi wen thuộc vang nên: 

- Khoan! Làm gì mà đi vội thế nữ thần? 

- Các người ........ - Nó quay ngoắt lại ấp úng. 

- Chúng tôi làm sao? - Hắn vênh mặt hỏi. 

- Đồ nghe lén - Nó 

- Hèn nhục - Sam 

- Vô liêm sỉ. Di nghe lén người khác nói chuyện - Windy. 

- Này ăn nói cho nó cẩn thận nhé! Ai nghe lén hả? - Way mặt đỏ bừng tức giận. 

- Các anh chứ ai. - Sam đắc thắng. 

- Cô...... Được đấy! - Vic. 

- Sao lại ko? - Windy nói. 

- Thôi ko tranh cãi vào vấn đề chính các anh muốn gi? - Nó hỏi 

- Chả muốn gì cả. Ah! Từ lâu chúng tôi đã muốn đọ tài vs GWS. Mà hnay lại được gặp mặt ở đây thì quả là vinh dự quá. - Hắn mỉa. 

- Khỏi nói cái giọng mỉa mai đó. Đấu thì đấu. - Sam. 

- Khoan! Nếu thắng thì chúng tôi được cái gi? - Nó hỏi. 

- Tùy các cô - Way 

- Mỗi tuần phải chấp nhận từ chúng tôi 1 điều kiện. Ok! - Windy 

- Nếu thua? - Vic hỏi. 

- Chắc gì chúng tôi đã thua? - Windy vênh mặt. 

- Tự tin quá. - Way. 

- Ngược lạ. - Nó nói ngắn gọn vì ko thích tranh cãi nhìu. 

- Ok thui. Bắt đầu nào. - Hắn nói - Các cô tự phân chia đi! - Nhìn bọn nó. 

- Tôi vs anh, Sam - Way, Windy - vic! Ok ko? - Nó phân chia. 

- Ok - Tất cả đồng thanh. 

- Thể lệ ai đo đất trước người đó thua. - Nó nói tiếp. 

- Tha cho nhỏ đi - Nó hét lên bọn đàn em lập tức dừng tay. 

- Cảm ơn Nữ thần. - Nhỏ Ly ríu rít. 

- Lần sau thì nhớ điều tra kĩ trước khi động vào người khác nhé. - Nó nói - Thôi chúng ta bắt đầu nào - Quay qua bọn kia. 

Vừa dứt lời 3 đôi xông vào đấm đá. Đến với đôi thứ nhất nào: 

- Tôi sẽ ko nương tay đâu - Hắn nói. 

- Ai cần. Hứ - Nó nói lại. 

Đó là cuộc đối thoại ngắn giữa 2 người. Hắn tung những cú đá bằng chân rất ngoạn muc. Nó cũng ko vừa hắn ra cú nào nó đỡ cú đấy. Xong cũng đã đến lúc nó phản công nhằm lúc hắn ko để ý nó bay lên đá vào bụng hắn làm hắn loạng choạng sít ngã. Nó lại xông vào ngồi thụp xuống quét đất. Nhưng với sự nhanh nhẹn của người học võ hắn đã kịp thời nhảy lên thế là ko bị đo đất. Hi. Lúc này nhìn mặt hắn chả khác gì con thú dữ. Hắn xông vào đánh nó liên tục làm nó đuối sức. Thế là hắn dung tay vật ngược ra đằng sau và kết quả là nó đã đo đất. Hắn cười ha hả trong khi nó đang tức nổ đom đóm mắt. 

- Tôi bảo rồi cô ko bao giờ đánh thắng được tôi đâu. Haha. Trẻ con - Hắn cười lớn trong khi nó im lặng. 

Đến với đôi thứ 2 nào: 

- Anh nương tay chút nhá. - Sam nói. 

- Ko - Way trả lời cụt lủn. 

- Đúng là cái đồ máu lạnh chả bít thương hoa tiếc ngọc gì cả - Sam nói. 

- Haha. Cô thì hoa với chả ngọc cái gi? Cáo già thì có. - Way mỉa mai. 

- Anh..... - Nhỏ tức điên người. 

Thế là nhỏ xông vào đánh đánh đấm loạn xì ngậu hết cả lên. Way nhà ta thì vừa né vừa tránh vừa cười. Được 1 lúc tì nhỏ Sam đuối sức đứng còn kko nổi nói gì là đánh nhau. Thế là Way nhà ta ko phải mất nhìu sức mà chỉ cần chạm nhẹ 1 cái là nhỏ Sam đã ngã lăn quay ra đó rồi. hix. 

Đến cặp thứ 3 nè: 

Cặp này vẫn chưa có vẻ gì là bất phân thắng bại cả. Cả 2 đều đánh rất hăng. Windy ra đòn rất nhanh và gọn làm vic ta nao núng nhưng ko vì thế mà lại chịu thua. Tên này cũng ra đòn lia lịa vừa đánh vừa đỡ. Nhỏ Windy cứ nhởn nhơ đỡ đòn mà ko đánh trả làm vic ta điên lắm. Được 1 lúc nhỏ đã chán chơi rồi liền giở thế võ độc nhất vô nhị mới học được từ cha ra làm cho vic nhà ta đo đất 1 cách ko hề an toàn. Đó là mặt thì hôn đất, mông thì chổng lên trời giống kiểu chồng chuối. Nhỏ Windy nhìn thấy thì cứ cười ha hả: 

- Haha. Anh hun đất trông buồn cười quá. 

- Cô.... Hừ mặt tui mà có vết sẹo nào là cô " die" vs tui đấy. - Vic giận giữ. 

- Tui chờ đến ngày anh " kill" tui đấy. Mà anh có bít thé võ vừa rùi là gì ko? - Nhỏ Windy vênh mặt hỏi càng làm cho vic nhà ta tức hơn. 

- Ko - vic đáp 

- " Chổng mông hun đất" đó. Hahahaha. 

Nói xong nhỏ chạy đến chỗ 2 đứa nó. Hí hửng hỏi kết quả: 

- Sao rùi 2 tỉ? 

- Thua rồi - 2 đứa nó đồng thanh mặt ỉu xìu nói. 

- Cái gi? - Nhỏ hét lên. 

- Bộ cô điếc hả? Cô ta bảo thua đó - Hắn trả lời. 

- Oh no, no, can not be - Nhỏ Windy nói như ko tin. 

- Why can not be? - Way hỏi. 

- Hix. Huhu. Em hận 2 tỉ quá. - Nhỏ hét lên. 

- Hai tỉ xin lỗi mà. Tha lỗi cho 2 tỉ nha - Chúng nó năn nỉ. 

- Nhưng.......... Thôi được. Dù gì cũng chết đẻ xem hắn làm gì được em - NHỏ nói . 

- Cô mạnh mồm quá đấy. Để xem tôi làm gì cô nào - vic cười đểu nói. 

- Việc gì cũng được trừ việc.......... - Nhỏ vừa nói vừa giơ tay đặt chéo trước ngực. 

- Haha. Cô nhìn lại mình trước khi nghĩ tôi sẽ làm gì cô đi - Vic cười mỉa mai. 

- Anh...... - Nhỏ tức lắm nhưng ko bít nói gi. 

- Thôi nào vào vấn đề chính đi - Nó lên tiếng cắt ngang cuộc đấu khẩu. 

- Thế các cô muốn sao? - Hắn hỏi. 

- Tùy - Nó nói - Nhưng nhẹ nhàng chút nhé, nhất là vs nó - chỉ về phía Sam - Vì nó là tiểu thư mà. 

- Còn cô thì ko? - Hắn nói mỉa. 

- Tất nhiên là có nhưng ít ra tôi còn mạnh mẽ hơn nó. - Nó tự tin trả lời. 

- Được vậy bắt đầu từ tuần này nhé - Way hỏi. 

- Tùy - Cả 3 thờ ơ đáp. 

- Mày đề nghị trước đi - Quay qua hắn. 

- Được. Tôi muốn........ - Hắn chưa nói hết thì chuông điện thoại của nó vang lên. 

- Alooo! Ba ah? - Nó nói. 

- .......

- Sao? Được con sẽ đến ngay. - Vẻ mặt có vẻ lo lắng. 

- ...... 

- Vâng chào ba. - nó cúp máy. 

(tg: úi cho tui nghe vs - Sally: biến đò trẻ con - tg: thíc chết hả? - Sally: Tôi ms là ng phải nói câu đó đấy - tg: Xách dép chạy.) 

Chạy nhanh về phía chiếc xe phân khối lớn của đàn em nó leo lên rồ ga và phóng mất. Để lại bọn nó cùng những dấu ? to đùng. 

- Cô ta đi đâu vậy? - hắn hỏi 

- Hỏi chúa để biết thêm chi tiết - Way bồi thêm. 

- Ba gọi ah? Xem nào - Nhỏ Sam bắt đầu phân tích được 1 lúc nhỏ hét lên - Tui biết nó ở đâu ùi. 

- Ở đâu? - Cả bọn sốt sắng hỏi. 

- Bệnh viện - Nhỏ nói. 

- Why? - Cả lũ đồng thanh tập 2. 

- Cậu k bít sao? Hnay mẹ vợ cậu mổ đó! - Nhỏ nói ánh mắt như trách móc. 

- Mẹ vợ chuyện gì xảy ra vậy? - Nhỏ Windy hỏi. 

- Chuyện rất dài chị sẽ kể cho em sau. Bây giờ chị phải đến đó đây. - Nhỏ Sam nói và chạy đến chỗ mấy cái xe. 

- Em cũng đi. Dù gì đấy cũng là mẹ nuôi em mà. - Nhỏ Windy chạy theo. 

- Mày cũng phải đi chứ. - Vic nói. 

Thế là cả lũ kéo nhau đi để lại lũ đàn em và nhỏ Kim Ly đang ngơ ngác ko hỉu chuyện gì đang xảy ra. Nó lao nhanh trên đường mặc kệ gió tạt vào mặt rát buốt. Nhấn ga đến con số 140 làm mọi người đi đường **** rủa vì ko biết đến an toàn của người khác là gi. Chưa đến 5 phút nó đã đến trước cổng bệnh viện. Dừng lại và cởi mũ bảo hiểm ra nó chạy nhanh lên phòng phỗ thuật. Vừa thấy nó ba nó kêu ngay: 

- Ngọc! Ba nè - Ông Phong gọi. 

- Ba! Sao ba ko nói cho con biết sớm? - Nó giận dỗi hỏi. 

- Ba xin lỗi! Cũng tại mẹ con ko cho ba nói bà sợ con lo - Ông ôm nó vào lòng nói - Con đừng trách mẹ nghen. 

- Con làm sao trách mẹ được - Nó nói như sắp khóc 

- Con gái ba ngoan lắm - Ông xoa đầu nó. 

Thế là 2 cha con ngồi đó chờ mà lòng như lửa đốt. Một lúc sau 5 người còn lại chạy vào. Lo lắng hỏi thăm tình hình. Nhỏ Windy nghe xong thì cứ bù lu bù loa hết cả nên mặc cho nó và mọi người hết mực khuyên ngăn và đe dọa. 

Cuối cùng nhỏ cũng đã nín và cứ tự trách mình vì dù gì bà Phương cũng là mẹ nuôi mà bà bị bệnh nhỏ lại chả bít gi. Hix. Mọi người ngồi xuống hàng ghế xanh để chờ. Ông phong cũng nói cho nó bít Vic là em họ của nó làm tất cả mọi người đều ngạc nhiên. Nhân lúc dấy nhỏ Windy hỏi Sam tất cả mọi chuyện: 

- Uh thì @#$%@#@$#$.............. - Nhỏ kể hết 1 hơi - Đừng giận nó nhé. Bất đắc dĩ thui mà. 

- Uhm. Bít thế đã xong vụ nỳ rùi em giải quyết lun 1 thể. - Nhỏ Windy nói. 

Thế là tất cả lại chìm trong im lặng. Nó ngồi cạnh ba nó mà như có lửa trong lòng. Hai ba con cứ nhìn nhau, hắn ngồi cạnh mà cũng chả bít nói gì hơn ngoài mấy câu an ủi. Đỡ phần nào hạnh phúc phần đấy. Cũng đã 11h trưa rùi, hắn hỏi mọi người có muốn ăn gì ko để hắn đi mua. NHưng ông phong và nó thì cứ lắc đâù làm mọi người cũng ko muốn ăn. Thế là hắn cùng ba tên kia liền đi mua đồ uống. Hắn đưa cho ông phong 1 hộp cà phê và chìa trước mặt nó lon cam vắt. Nó giơ tay đón nhận xong lại để ngay xuống cái ghế cạnh đó. Nó chả còn tâm trí nào để ý đến ăn vs uống nữa. Thấy thế hắn cũng ko nói gì nhiều vì biết nó đang lo mà. Sau 6 tiếng mà vẫn chưa thấy ca mổ có dấu hiệu kết thúc nó lo lắng kinh khủng. THế là nước mắt nó bắt đầu rơi. Ba nó chấn tĩnh và bảo rằng ko sao đâu nhưng nó vẫn cứ khóc. Thấy nó khóc thì 2 nhỏ kia cũng ko tài nào cầm nổi lòng mình nên cũng khóc theo làm 3 tên con trai bối rối. Ko bít nghĩ thế nào mà hắn lại dang tay ôm nó vào lòng. Nó cũng ko kháng cự gì mà cứ để yên như vậy vì nó đang cần 1 chỗ dựa. Nó cảm thấy thế này thật sự là rất an toàn và ấm áp. 1 tiếng sau bác sĩ bước ra vs khuân mặt ko thể nào tười hơn. Nó chạy nhanh đến chỗ bác sĩ ríu rít hỏi: 

- Bác sĩ mẹ cháu..... mẹ cháu sao rồi? 

- Cô bé yên tâm đi ca mổ rất thành công hiện giờ mẹ cháu đang được chuyển đến phòng hồi sức - Ông bác sĩ mỉm cười. 

- Cảm ơn bác sĩ - Ông phong nắm tay ông bác sĩ. 

- Ko có gì đây là trách nhiệm của chúng tôi mà - Ông ấy nói rồi bỏ đi. 

Nó vui mừng nhảy lên ôm chầm lấy hắn. Hắn đơ người vì hành động của nó. " Trời! Cô ta đang làm gì mình thế này?" hắn nghĩ thầm. THế là mọi người đều cười rất tươi. Nó chạy nhanh đến phòng hồi sức cùng ba nó. Còn mấy người kia thì cùng nhau đi mua thức ăn. 

SAu 1 tuần cuối cùng bà Phương cũng tỉnh dậy. Tất thảy mọi người đều rất vui mừng. Nhất là nó và ông Phong. Do bà cũng khoe nhiều rồi nên bác sĩ bảo ngày mai bà có thể ra viện. 2 người tất bật lo mọi chuyện từ A - z. Hôm sau 2 người đến sớm đón bà về nhà sớm. Bà rất vui vì mình cũng đã phải rời xa nhà hơi bị lâu rồi. Nó dặn dì Ba - giúp việc nhà nó làm món gà hầm cho mẹ nó ăn cho bổ. Nó dặn tất cả những gì mà bác sĩ dặn nó. Xong nó chạy vào phòng mẹ nó nũng nịu. Nó đòi ở lại vs bà nhưng bà ko cho vì với lí do rất chi là cao cả phải về nhà chăn sóc " chồng". Nó phụng phịu ko muốn về và hắn cũng bảo với bà là cứ để nó ở đây nhưng bà cũng ko đồng ý. Thế là sau một hồi tranh đi cãi lại nó rốt cục cũng là người thua. VÀ sau khi dung bữa xong hắn lại trở nó về nhà. Nó buồn kinh khủng nhưng thui ko sao mẹ nó khỏe là được rồi. SAu khi về nhà nó phi ngay lên phòng tắm rửa và lăn kềnh ra giường ngủ vì cả hôm qua nó có đc ngủ mấy đâu. Hắn cũng đi tắm rửa và sang ngay phòng nó thì thấy nó đã ngủ ngon lành. Hắn nhìn nó 1 lúc rồi cũng về phòng để đi ngủ. 

SÁng hôm sau, những tia nắng ban mai len lỏi vào phòng nó, những chú chim ca hát xôn sang hết cả khu vườn. Do ánh sáng của mặt trời mà nó ko thể ngủ được nữa. Nó vươn vai vào làm vệ sinh cá nhân chỉnh chu nhan sắc rồi bước xuống nhà. Xuống đến nơi thì thấy hắn đã đang ăn uống ngon lành rồi. Nó chào hắn: 

- Good morning! Tối qua anh ngủ ngon chứ? - và ko quên kèm theo nụ cười tươi như hoa của mình. 

- Trời! Cô có bị chạm dây ko vậy? - HẮn như ko tin vào tai mình. 

- Sao anh cứ thích gây sự với tui zậy? - Nó phụng phịu chu mỏ hỏi hắn. 

- Oh. Giận rùi hả? thui cho tui xin lỗi nha. Tối qua tui ngủ ngon lắm. Còn cô? - Hắn hỏi sau khi ra sức dỗ dành nó. 

- Tất nhiên là ngon rùi. THui xong chưa đi học - Nó nói. 

- Hôm nay lại muốn đi vs tui hả? - HẮn ngạc nhiên tập 2 

- Ko đi vs anh thì đi vs ma hả? - Nó lườm hắn 1 cái rồi bỏ ra ngoài trước. 

- Trời con nhỏ này hôm nay làm sao zậy? - Hắn lầm bầm. 

- Anh còn lải nhải cái gì đấy? Có nhanh lên ko? - Nó quát lên. 

Nghe thấy thế thì hắn uống vội ngụm nước và chạy nhanh ra ngoài. Trên xe nó cười tươi như hoa. Luôn miệng nói chuyện vs hắn làm hắn tưởng nó mắc bệnh gi. Thỉnh thoảng nó còn quay sang nhìn trộm hắn làm hắn tò mò hoài. Đến trường nó còn chờ hắn để được lên lớp cùng. Hihi. Hắn sướng tê hết cả người. Nhanh chân phi vào nhà để xe để người đẹp ko phải chờ đợi lâu. Xong xuôi hắn bước xuống xe vuốt lại tóc chỉnh sửa quần áo rồi chạy đến bên nó. Hắn vỗ vai nó: 

- Đi thui. 

- Đồ dê cụ - Nó lf lưỡi. 

- Tôi làm gì mà cô bảo tui thế hả? - HẮn hỏi nó vs vẻ mặt ngu ngơ. 

- Ai cho anh sờ vào người tôi? Thế chả là dê còn gi? - Nó vênh mặt 

- Trời thế mà hôm trong bệnh viện tôi ôm cô suốt đấy có sao đâu? - Hắn nói. 

- O...... thì.... Thui đi nhanh nên chắc mọi người đang chờ đây! - ) Nó đánh chống lảng. 

Hắn chỉ biết cười khì trước cái mặt đang đỏ lên vì ngại của nó. " Haha cho chết" Hắn cười thầm. Rồi cũng bước nhanh theo nó. Đi đến nửa cầu thang thì bỗng 1 lũ con gái vây quanh hắn. Nói vs hắn đủ điều nào là làm bạn trai em nhé, đi chơi vs em đi, cho em xin chữ kí...... làm hắn ko thể nào thở được. Hăn nhìn nó cầu cứu thấy thế nó cũng rat ay làm" Mĩ nữ cứu anh hung". Nó hét lên: 

- Này mấy người đang làm gì vs chồng iu của tui zậy? 

- Hả? Mày là ai? - 1 nhỏ trong số đó có vẻ đanh đa của nó. 

- Diệp Bảo Ngọc! Ok! Thỏa mãn chưa? - Nó hỏi. 

- Dạ.... ah... biết rùi ạh! - Bọn kia sợ sệt 

- Được rồi. Đi đi đừng làm phiền chồng iu tui nữa nha - Nó đe dọa 

- Vâng. - Bọn kia trả lời. 

Nói xong bọn kia cúp đuôi chạy nhanh ( như chó ý nhỉ?). Nó thì cứ cười hihi vì ko ngờ sức ảnh hưởng của mình lại lớn vậy. " Chác cả cái trường này sợ nó hết quá. Nó đang mơ mơ màng màng hưởng thụ những ý tưởng tuyệt vời của mình thì bị hắn đập vào đầu: 

- Làm gì mà cứ mơ mơ màng màng vậy? Lại còn cười cười nữa chứ 

- Kệ tui thắc mắc hoài. Mà đẹp trai cũng khổ nhỉ? - Nó hỏi. 

- Chuyện tui mà lị. NHưng công nhận cũng khổ thật - Hắn tự sướng. 

- Tự mãn vừa thui cha nội ah! Xấu lại còn chảnh - Nó lè lưỡi chạy đi. 

- Con nhỏ kia đứng lại - HẮn hét lên chạy theo nó. 

Thế là 2 đứa cứ đuổi nhau. Đến lớp thì nó thấy windy đứng ở đó khuân mặt hầm hầm. Bức quá thế là nó phải phanh kít lại lập tức quay đầu và hậu qủa là hắn ở đằng sau đâm sầm vào nó. 2 đứa ngã xuống mắt chạm mắt môi chạm môi. Úi trời ơi! Cả hai ngơ ngơ ko hỉu gì 1s, 2s, 3s.... mọi người ồ lên . Học sinh tất cả các lớp ùa ra nhìn chăm chăm. Con gái thì tức ói máu còn con trai thì ghen tị nhưng ko ai dám nói gi. Nó vội vàng bật dậy sắc mặt chuyển biến còn hơn tắc kè hoa. Mặt tối sầm nó quát lên: 

- Nhìn cái gì mà nhìn? Hay lắm ý mà nhìn 

Công nhận tiếng hét của nó có uy lực thiệt mọi người tái mặt tản ra. Hắn cũng đứng dậy. Khuân mặt cũng hơi đỏ nhưng hắn lại cứ cười mới lạ chứ. Nó thì ngại gần chết mặt đỏ bừng bừng nó bước vào lớp. Mọi người trong lớp cứ nhìn nó bụm miệng cười. Nó đã tức nay lại còn tức hơn nhưng nó ko muốn to tiếng với lớp lên thui. Nhưng nhì thấy khuân mặt đỏ au vì buồn cười của hai nhỏ bạn là máu nó lại sôi lên. Nó gằn giọng: 

- Thích cười lắm hả? 

- O! Ko.... Ko... em có cười gì đâu - Nhỏ windy nói. 

- Chết tiệt tất cả cũng là tại em đó - Nó nói mặt dữ tợn. 

- Úi ui! Đại tỉ! Nhờ em mà 2 người mới.... được đó. Ko cảm ơn em thì thui lại còn trách em nữa. Huhu - Nhỏ giả vờ khóc. 

- Đừng có lấy nước mắt cá sấu ra đây - Nó nói. 

- Thui tha cho nó đi - Sam chen vô. 

- Cả mày nữa. - Nó nhìn Sam 

- O! O tao xin lỗi vì đã cười mày được chưa? Ok! Nhe. Đừng giận nữa mà - Sam năn nỉ. 

- Hừ. - Nó quay mặt sang bên hắn thì thấy hắn đang cười - Sướng lắm hay sao mà còn cười? 

- Sướng chứ sao ko? Được hôn người đẹp mà - Hắn nói. 

Nó nghe hắn nói thì hơi đỏ mặt một tí rồi lại cười hihi. Bọn kia thấy khó hiểu nhưng thôi nó tha cho là được rồi. Nó đang cười thì hắn phán 1 câu xanh rờn: 

- Tối nay tất cả đi bar. Ok! 

- Ok - Vic và Way đồng thanh 

- 3 người cũng phải di đó - Vic nói 

- Sao tụi tui phải đi? - Bọn nó đông thanh ( đag giả nai đấy thíc quá lại còn) 

- Điều kiện. Nhơ chưa? - Way nói. 

- Ờ! Nhớ - 3 đứa lại đồng thanh. 

- 10h vẫn quán cũ. Ok! - Hắn nói. 

- Uhm. - CẢ bọn đồng thanh. 

Thế là chuông reo vào lớp và bọn nó ngồi vào học ngay ngắn tự dưng được bữa chăm chỉ. 

Tối khi nó vừa bước xuống hắn đã quát ầm lên: 

- Này sao ăn mặc thế kia? 

- Ko thế này thì thế nào? Bình thường ở nhà tui vẫn mặc thế này có sao đâu? - Nó thắc mắc 

- Đấy là ở nhà còn đây là đi bar cô mặc như thế để có mà bọn nó vồ vập lấy ak? Lúc đấy tôi lại mất vợ xinh thì lám sao? - Hắn tức giận nói. 

- Khỏi lo. Chả ai động đến tôi đâu. Hihi. Đang lo lắng cho tôi ak? - Nó cười cười cầm tay hắn. 

- Cô bị điên hả? Ai thèm. Kệ cô đấy - Hăn mặt hầm hầm đi ra ngoài xe. 

Nó thấy thế thì cũng chạy theo. Ngồi trên xe hắn chả nói gì cứ phi như bay mặt thì tối sầm. Nó thắc mắc ko biết mình mặc thế này thì có gì mà sợ mọi người vồ vập. Hắn nói thế chỉ vì hôm nay nó ăn mặc mát mẻ quá. Nó mặc 1 chiếc áo ba lỗ màu trắng bó sát người cổ trễ + chiếc quần sooc xanh siêu ngắn khoe đôi chân dài miên man ko 1 chút tì vết và đôi anke boots cao gót. Mái tóc bồng bềnh mọi hôm thì nay được búi cao lên để lộ ra cái cổ cao trắng ngần. Trông rất cá tính và cũng ko kém phần sexy. Chả trách hắn lại tức giận như thế. Đến nơi hắn phanh kít 1 cái làm nó chúi luôn người vào người hắn. Nó hét lên: 

- Này bị làm sao zậy? Ko biết lái xe ak? 

Hắn ko nói gì mở cửa rồi đóng cái rầm ( nhẹ tay thui anh) đi thẳng đến chỗ bọn kia. 

- Làm gì mà mặt hầm hầm vậy? - Vic hỏi Way thì chỉ cười cừoi 

- Uh. Đúng rùi. Sally đâu? - Sam hỏi nhìn dáo dác. 

- Tao đây tao đây. Hi - Nó cười. 

- Chị làm gì mà trông hắn ta có vẻ tức giận thế? - Windy hỏi nhỏ. 

- Hỏi chúa để biết thêm chi tiết. - Nó nhún vai. 

- Đi thôi - Hắn tự dưng quát lên. 

Cả lũ lật đật theo hắn. 3 bọn hắn đi trước bọn nó theo sau. Khi bọn hắn bước vào lũ con gái hét ầm hét ĩ lên làm 3 đứa nó rất khó chịu. Bọn hắn kệ mặt cứ lạnh tanh đi qua lũ con gái chọn chỗ ngồi quen thuộc và ngồi xuống. Vừa chạm mông thì ở đâu ra 3, 4 em tóc xanh tóc đỏ mặt mũi lòe loẹt chạy đến ngồi cạnh bọn hắn. Bọn hắn kệ bọn nó ngồi đấy và bắt đầu sờ mó mấy em kia. Bọn nó nhìn thấy thì cũng có chút khó chịu nhưng cũng cười khẩy mà bước vào. Chúng nó vừa chạm chân vào thì lũ con trai đã hò hét ầm ĩ hết cả lên. Tất cả mọi người quay ra nhìn bọn nó. Toàn những cô gái xinh đẹp như thiên thần. Nó thì quyến rũ, Sam thì chơi luôn cây màu trắng trông rất giống thiên thần. Windy thì cá tính mạnh mẽ khi khoác trên người tong màu đen. Sam nháy mắt làm duyên làm cho bao anh điêu đứng, máu mũi máu mồm cứ phải gọi là tuôn ra như suối. Nó thì chỉ nhếch môi, còn Windy thì lạnh tanh. Bọn nó chọn 1 chỗ ngồi khác bọn hắn kín đáo nhưng có thể nhìn thấy tất cả. Vẫy tay kêu phục vụ bọn nó kêu mỗi đưa 1 loại. Nó thì Wisky, Sam thì Vodka, Windy thì Cognac. Mỗi đứa 1 hương vị, 1 loại rượu khác nhau nhưng đều chung 1 đặc điểm đó là rượu mạnh. Sau khi uống xong nó đi nên chỗ khan đài. Bọn hắn trố mắt ko biết nó nên đấy làm gì thì thấy nó đến gần cây cột và chuẩn bị múa. Hóa ra là nó múa cột bà con ah. Nó bắt đầu bằng những chuyển động nhẹ nhàng, mềm dẻo. CÀng về sau thì càng quyến rũ và sexy. Bọn con trai thì mắt cứ phải gọi là như sắp rớt hết ra khỏi tròng. Hắn thì ngạc nhiên tột độ vì ko ngờ nó lại biết múa cột và còn múa siêu là đằng khác. Cuối cùng nó kết thúc bài múa bằng một động tác rất chi là điệu nghệ đó là xoay trên ko 1 vòng. Nó bước xuống sân khấu trên trán lấm tấm mấy hạt mồ hôi. Mấy tên mê gái đang tiếc hùi hụi vì ko được chiêm ngưỡng người đẹp nhảy nữa thì lại thấy 2 người đẹp khác ra thế chỗ. Vâng đó chính là Sam và Windy. Hai chị nhà ta ko múa cột mà thay vào đó là những cái lắc mông điệu nghệ, mạnh mẽ quyến rũ. Nó ngồi đó nhìn hắn cười nhếch mép kiểu thách thức. Xong lại bước ra sàn nhảy cùng 2 con bạn cho dù vẫn còn hơi mệt. Nhận được sự thách thức từ nó hắn nhếch mép ngoắc 2 thằng bạn rồi đi ra giữa sàn nhảy. Tất cả mọi người đều tản ra cho 6 đứa bọn nó nhảy. Bọn nó kết hợp thật là ăn " Rơ". Nó lắc mông thì hắn cũng lắc theo. 3 đôi cứ chiếm lĩnh sàn nhảy cho đến khi 3 đứa nó mệt quá ko đủ sức nhảy nữa thì mới dừng lại. Bọn nó bước về chỗ ngồi cũ, bọn hắn cũng vậy. Bọn hắn rất ngạc nhiên về bọn nó nhưng lại ko tỏ thái độ ra mặt để tránh việc chúng nó tự kiêu. Sau khi bọn nó về chỗ ngồi được 1 lúc thì có 3 thằng trông cũng bảnh trai tiến tới làm quen. Một thằng có mái tốc như chào mào lên tiếng: 

- Xin chào 3 em! Rất vui nếu các em cho bọn anh ngồi ở đây 

- Ok thui. Thích thì ngồi đâu có ai cấm - Sam nói. 

- Cảm ơn em! Xin tự giới thiệu anh là Nhật, còn thằng này là Thiên, thằng này là Hiếu - Hắn giới thiệu. 

- Rất vui được làm wen với 3 người đẹp - CẢ 2 đồng thanh. 

- Quá khen - Windy nói. 

- Tôi là Sam, đây là Sally còn kia là Windy - Sam cũng giới thiệu. 

- Tên các em đẹp thật cái tên cũng giống như các em vậy - Tên Thiên nịnh nọt. 

- Mày nói quá chuẩn! - Hiếu khen. 

Nó nghe bọn này ngồi luyên thuyên mà thấy sởn cả da cả. Toàn cái lũ nịnh nọt, khoa môi múa mép. Chả làm được cái tích sự gì cho đời. Nó toan đứng zậy định bước vô nhà vệ sinh thì bị cái tên có mái tóc chào mào giữ lại. Nó quắc mắt: 

- Bỏ tay tui ra. Định làm cái trò gì vậy? 

- Em đi chơi với anh nhe - Hắn nói đểu. 

- Bỏ - Nó hét 

- Nếu anh nói ko? - Hắn nói. 

- " Rắc" bụp..... Ko thì sẽ như thế này nè. - Nó bẻ tay hắn kêu cái rắc rồi đạp vào bụng hắn 1 cái làm hắn ngã lăn quay ra. 2 tên kia thấy bạn mình bị như vậy thì cũng ko nể nang gì cho dù bọn nó có là con gái vẫy tay gọi lũ đàn em ra và nói: 

- Đúng là hoa hồng có gai 

Dứt lời bọn kia xông vào. Bọn nó cười khuẩy rồi xông vào tiếp trận. Được 5 phút thì cái lũ đàn em kia nằm la liệt trước vũng máu. Bọn hắn bước đến: 

- Này 3 cô làm gì mà đánh người ta máu mũi máu mồm tòe loe ra vậy hả? - Hắn hỏi. 

- Đụng vào bổn cô nương thì chỉ có con đường này mà thui - Nó nói. 

Xong xuôi nó quay đầu bước đi bọn hắn cũng bước theo. THế là buổi đi chơi của chúng nó kết thúc. Chúng nó chia tay nhau ai về nhà nấy. 2 tên kia thì hộ tống Sam và Windy về đến tận nhà. Hắn và nó cũng về nhà. 

......

SÁNG HÔM SAU: 

Nó dậy sớm hơn mọi ngày, VSCN xong nó bước ra ngoài vườn hít thở ko khí trong lành và tưới nước cho mấy chậu hoa yêu quý. Hắn hôm nay cũng dậy sớm, thấy nó tự dưng yêu đời thế thì cũng lấy làm lạ nhưng mà thôi ko để ý nhìu. Sauk hi ăn sáng xong nó lại cùng hắn đến trường. Hôm nay có tiết thế dục chúng nó đi thay đồ để chuẩn bị tập luyện. Đồ của con gái là chiếc áo phông màu trắng sọc đỏ và chiếc quần sooc màu trắng. Còn bọn con trai là chiếc áo phông màu trắng và chiếc đùi màu đen. Bọn nó ra sân và bắt đầu khởi động. Sau khi khởi động bọn nó bắt đầu vào cuộc chơi. Con gái thì chơi bóng chuyền, cầu lông.......Tuy là con nhà giàu nhưng trường này con gái cũng ko ẻo lả cho lắm. Ba đứa nó chả thích chơi mấy cái trò này bọn nó thíc chơi bóng rổ cơ. Thấy bọn con trai đang đánh bóng rổ bọn nó tỏ ra thíc thú lắm. 3 đứa nó chạy đến chỗ bọn hắn đòi chơi cùng nhưng bọn hắn lại phán 1 câu xanh rờn: " Oắt con mà cũng đòi chơi bóng rổ sao? Ra chỗ khác cho các anh chơi". Làm bọn nó tức nổ đom đóm mắt. Nó liếc Vic một cái bén gót vì làm em mà ko biết trời cao đất rộng là gì thì nhận lại được từ vic một cái nhìn thờ ơ càng làm nó sôi máu hơn. Bọn nó thách đấu vs bọn hắn. Bọn hắn cười khuẩy rồi cũng đồng ý. Thế là bắt đầu trận đấu. Tất cả mọi người đều tập trung bu quanh sân. Bọn nó nhờ ông thầy thể dục làm trọng tài và thầy cũng đồng ý ngay. Một phần vì sợ và 1 phần cũng vì muốn xem thử 3 cô học trò này tài năng đến đâu mà giám thách đấu với 3 hoàng tử bóng rổ của trường như thế. Hiệp 1 bắt đầu: Bọn hắn tranh bóng rồi cho vào rổ của chúng nó lia lại. Chúng nó cũng chỉ tranh giành bóng hời hợt cho nó có. Thế là hiệp 1 bọn hắn thắng. Đến hiệp 2 chúng nó phản công. Nó là người tranh bóng. Vì nó thấp hơn so với hắn nên người giành được bóng là hắn. Nhưng ko vì thế mà nó chịu thua. Với 1 động tác nhanh - gọn - nhẹ nó đã giật được quả bóng từ tay hắn và cho vào rổ một cách ngon lành. Tiếp theo đến lượt Sam thì quả bóng cũng được lọt rổ và Windy cũng vậy. Thế là hiệp 2 bọn nó thắng. Sang hiệp 3 cũng là hiệp quyết định. Hai bên tranh giành rất chi là quyết liệt. Bọn hắn cũng ko nhường bọn nó mà có nhường bọn nó cũng ko thèm. Tỉ số bây giờ là bọn nó 14 bọn hắn 13. Chỉ còn 1 quả nữa thui là bọn nó sẽ thắng. Với 1 đường truyền hoàn hảo từ đứa này sang đứa khác thì quả bóng ko thể nào lạc ra khỏi quỹ đạo đấy được và cuối cùng quả bóng cũng vào rổ trước con mắt ngạc nhiên của 78 con mắt. Bọn nó vui mừng nhảy cẫng lên còn bọn hắn thì vẫn đứng ngơ ra đấy. Thế là bọn nó khoác tay nhau đi ăn mừng.